Ngoài đường không có đèn. Tối đến, quan phủ doãn đi vấp phải người ta, lấy làm giận lắm. Sáng ra, quan truyền yết thị: “Ai đi đêm phải cầm đèn” - Đêm hôm ấy, quan đi, lại vấp phải một người. - Quan hỏi: Ngươi không đọc yến thị à? - Người kia đáp: Bẩm có đọc. - Thế sao ngươi không cầm đèn? - Bẩm có, tôi có đèn. - Thế sao trong đèn không cắm nến? - Bẩm yến thị chỉ thấy nói cầm đèn, chớ không thấy nói cắm nến. - Quan phủ doãn về, sáng hôm sau lại ra yết thị: “Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải cắm nến”. - Đêm hôm ấy, quan đi, lại vấp phải một người. - Quan lại quở: Đi đêm sao không có đèn có nến? - Người kia đáp: Bẩm, tôi có đủ đèn đủ nến ạ! - Thế sao ngươi không thắp nến? - Bẩm, vì trong yết thị không thấy nói thắp nến. - Quan phủ doãn về, mai lại ra yết thị: “Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải cắm nến, nến phải thắp” - Nhưng hôm sau, nửa đêm quan đi lại vấp phải một người có đèn, có nến nhưng đã thắp hết nến rồi. Quan lại quở. - Người kia nói: Bẩm, trong yết thị không thấy nói hết cây nến phải tiếp cây nến khác ạ