Vì mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời!

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi TimLaiHanhPhuc, 14/12/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Chắc hẳn trong mỗi con người chúng ta ai cũng có người mà mình hâm mộ.Tôi cũng vậy người mà tôi hâm có lẽ không ai khác là mẹ tôi.

    Mẹ tôi tuy nhỏ bé nhưng lại là một người hiền dịu, nết na.Tôi hâm mộ mẹ ở chỗ mẹ là một người phụ nữ kiên trì, chịu thương, chịu khó, có một sức khoẻ dẻo dai và đặc biệt hơn cả là mẹ có một tình yêu con và yêu chồng một cách mãnh liệt và cháy bỏng ! Bao nhiêu năm tháng trôi qua bố tôi di bộ đội nay vẫn chưa về. Mẹ ở nhà một mình tần tảo nuôi con. Sáng sớm mẹ thức dậy sớm đi trong làn sương mù bao phủ, cái dáng hình nhỏ bé của mẹ xa dần trong mỗi sớm mai... Mẹ đi cuốc đất làm cỏ rau, rồi hái rau mang đi chợ,bán. Kiếm được ít tiền mẹ lại mua dăm, ba cái bánh rán về cho anh em tôi ăn cho đỡ đói lòng để còn đi học. Xong việc, mẹ lại đèo anh em tôi đi học tren chiêc xe thồ cọc cạch. Mẹ rải những vòng đạp nặng nhọc và tôi cảm nhận được rằng mỗi vòng đạp là mỗi điều mong muốn chúng tôi được nên người, đươc thành đạt hơn, không phải sống khổ như đời cha mẹ nữa. Và cứ mỗi ngày bốn lần cái vòng xe ấy vẫn chẳng thay đổi nó như mội vòng đời vậy sẽ không bao giờ thay đổi nếu xã hội quanh ta không thay đổi. Kết thúc công việc đưa chúng tôi đi học mẹ lại tiếp tục vác cuốc ra đồng. Mẹ cuốc từng nhát xuống mảnh đất cằn cỗi không dinh dưỡng kia và mỗi nhát cuốc đó là từng giọt mồ hôi của mẹ. Nhát cuốc ấy là niềm tin và hi vọng chỉ là niềm hi vọng rằng mảnh đất cằn cội này sẽ cho ta năng xuất thật cao nhưng niềm hi vọng vẫn chỉ là niềm hi vọng vì mỗi lần thu hoạch thì số ki-lô-gam chẳng tăng hay nhúc nhích một chút nào cả mà đâu vẫn đóng đấy dù mẹ tôi đã chăm sóc chúng rất cẩn thận. Nhũng nội khó nhọc của mẹ càng tăng lên gấp bội phần khi mà trời hạn hán, đồng ruộng nứt nẻ, từng gáo nước, dội xuống tưng gốc cây nhưng gần như chẳng có tác dụng. Gánh bao nhiêu gánh nước mà vận không đủ. Điều đó làm mẹ lo lắng và cứ mội ngày như thế gánh quá nhiều gánh nưóc làm đôi vai mẹ đã gầy lại càng gầy thêm. Nỗi khó nhọc vất vả trong cuộc sống đều dè nên đôi vai nhỏ bé cửa mẹ. Nhiều khi tôi thấy mẹ đau nhức nhưng chẳng dám nói lên vì sợ con lo lắng... Mặc dù mẹ đã giấu đi nỗi đau của mình không nói cho chúng tôi biết nhưng tôi biết chứ vì những lúc mẹ đau nét mặt mẹ có chút thay đổi. Biết được nỗi vất vả của mẹ tôi cũng cố gắng phụ mẹ một số công việc như : nấu cơm, quét nhà... Ngày qua rồi tháng lại mẹ sống trong nỗi nhớ thương da diết, nỗi nhớ về người chồng đang ở nơi phương xa. Nhiều đêm mẹ ngồi dưới mái hiên ngước mặt lên trời và rưng rưng giọt lệ. Đôi mắt của mẹ có một nỗi buồn sâu thắm... Mẹ là một người vợ chung thuỷ son sắt. Dù bố đã xa nhà khá lâu nhưng mẹ tôi chưa hề để ý đến ai khác. Mẹ vẫn luôn nhớ về bố tôi và dường như hay tình yêu ấy đã gắn hết với nhau thành một. Hằng đêm sau khi ngồi ngắm nghía những lời chúc tốt lành về bố mẹ tôi lại ngồi khâu vá những chiếc áo cho bố. Từng đường kim mũi chỉ là từng nỗi nhớ thương, là tình cảm sâu nặng của mẹ dành cho bố. Bất chợt tôi nhìn vào bàn tay mẹ , đôi bàn tay bé nhỏ xinh xinh ngày xưa này đã hao gầy và nhỏ những cái chối ra. Đôi bàn tay ấy đã trải qua biết bao nhiêu là mưa nắng nên đã trở nên chai sạn, nhăn nheo. Không chỉ vậy nó còn là một công cụ làm đồng và nâng đỡ chúng tôi trước những khó khăn của cuộc đời nhiều sỏi đá. Mẹ là điểm tựa cho chúng tôi mỗi khi vấp ngã và mỗi khi chúng tôi buồn. Một người phụ nữ như mẹ quả là đáng được hâm mộ! Chính vì thế mà có đôi lúc tôi đã kể cho một số bạn nghe về mẹ tôi như thế này!
    Đầu tiên tôi đặt ra một câu hỏi cho các bạn là :
    - Trong cuộc đời của các bạn ai là người mà các bạn hâm mộ nhất?
    - Các bạn của tôi đèo nhao nhao nên nói rằng:
    - Tớ hâm mộ ca sĩ Bảo Thi!
    - Tớ hâm mộ nhạc sĩ Giáng Son!
    Và Nhiều lắm... Nhưng sau cùng tôi chốt lại một câu rằng:
    - Tớ hâm mộ mẹ tớ nhất vì mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời!
    Các bạn của tôi hỏi tôi:
    - Tại sao vậy?
    Tôi trả lời:
    - Tại vì : mẹ là người sinh ra tớ, bảo ban, dạy dỗ và nuôi tớ lớn nên từng ngày!!!
    Tôi nói với các bạn tôi như vậy đó.
    Đó là người mà tôi ngưỡng mộ suốt cuộc đời đấy. Còn các bạn thì sao? Sự ngưỡng mộ các bạn dành cho ai vậy? Tôi thì tôi dành cho mẹ vì mẹ chính là con đường cho tôi bước đi đến đích và cũng chính mẹ là người đã nâng đỡ và nuôi lớn tôi cho đến tận ngày hôm nay. Lí do đó quá chính đáng và và đã giải thích giùm tôi với các bạn rằng: Tại sao tôi lại dành niềm hâm mộ cho mẹ? Tôi sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, rèn luyện dức, tài để không phụ công lao sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ. Mai này lớn lên sẽ báo đáp, phụ dưỡng cha mẹ để cha mẹ đỡ vất vả hơn và luôn tự hào vè con của mình! Tôi muốn nới với mẹ rằng:
    - Mẹ ơi! con yêu mẹ rất nhiều.
    Giờ đây con đang ở chốn xa xôi và con vẫn luôn luôn nhớ về mẹ nhớ về người con hâm mộ suốt cuộc đời!!!
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này