Ở nơi ấy, bình yên anh nhé!...

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi BangChủCáiBang, 5/10/09.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. BangChủCáiBang

    BangChủCáiBang Tân Thủ

    Nhìn những người thân của anh khóc lóc trong sự đau đớn tột cùng, em chỉ biết gục đầu vào quan tài anh, không thể diễn tả được sự mất mát, đớn đau đang giày xéo trong trái tim em!
    [​IMG]
    Khi còn là sinh viên năm thứ ba, anh ngỏ lời yêu tôi. Tình yêu của chúng tôi cứ bình yên theo năm tháng thời gian. Anh nhẹ nhàng, đôn hậu, chân tình và rất biết cách chăm sóc tôi. Có lẽ, tôi yêu anh hơn cũng chỉ vì sự ân cần và chân thành anh dành cho tôi trong suốt những năm tháng sinh viên...

    Anh ra trường, đi làm nhưng anh vẫn thường xuyên lên thăm tôi, đưa tôi đi chơi mỗi buổi cuối tuần! Dường như sự xa cách đã làm sống dậy những cảm xúc yêu đương mãnh liệt hơn trong tình yêu của hai đứa. Những cái nắm tay vội vã, những nụ hôn nồng nhiệt, những cái ôm chan chứa tình yêu và sự chở che, bao bọc... anh đã cho tôi có được những phút giây hạnh phúc và bình yên trong cuộc sống này!

    Anh phải đi công tác ở Sài Gòn 2 tháng. Có lẽ, đây là khoảng thời gian lâu nhất chúng tôi không được ở bên nhau. Dù hai đứa ở hai đầu của đất nước nhưng ngày nào anh cũng nhắn tin, điện thoại thể hiện sự quan tâm của mình dành cho tôi.... Tôi cảm thấy mình là người may mắn và hạnh phúc nhất khi có được một người như anh bên cạnh...

    Anh đã từng mơ ước đến bến đỗ hạnh phúc của hai đứa: "Khi ra trường, anh muốn em sẽ về quê anh làm việc. Chúng mình sẽ mua một mảnh đất nho nhỏ, xây một căn nhà nho nhỏ, trồng thật nhiều rau và hoa quả... Ở đấy, chúng mình sẽ được sống trong không gian bình yên, không phải bon chen, xô bồ như ở thành phố. Anh hứa! Anh sẽ không bao giờ khiến em phải buồn hay hối hận khi theo anh về quê đâu!"...

    [​IMG]
    Tôi đã khóc, khóc vì tình yêu bình dị và chân thành của anh! Tôi hiểu hơn ai hết, tình yêu của anh dành cho tôi lớn lao đến nhường nào! Anh làm tất cả, cố gắng tất cả cũng chỉ vì tương lai của hai đứa... Chúng tôi đã hứa hẹn sẽ chờ ngày tôi ra trường, về quê anh làm việc và có một đám cưới thật ấm cúng và hạnh phúc!

    Hai gia đình chúng tôi cũng đã đi lại với nhau. Mẹ anh quý và thương tôi như con gái của bà vậy. Nhà chỉ có hai người con trai nên mọi việc nhà chỉ mình mẹ làm hết. Mỗi khi đến nhà anh chơi, mẹ thường kể cho tôi nghe về thời thơ ấu của anh bằng một đôi mắt chan chứa yêu thương và tự hào! Mẹ cũng dặn dò em: "Sau này ra trường, con nhớ về quê làm việc, nghe chưa? Toàn nó sẽ không để con phải khổ đâu! Mẹ biết, quê mình không có điều kiện để phát triển như ở thành phố nhưng mẹ muốn các con làm việc ở đây, vừa gần gũi anh em, làng xóm, vừa sống cuộc sống an nhàn, không phải bon chen...".

    ***​

    Vậy là anh đã xong hai tháng công tác ở Sài Gòn! Ngày anh về, anh đến thẳng kí túc xá thăm tôi. Hai tháng xa cách đã nối liền những cảm xúc yêu thương, nhớ nhung của hai đứa. Chúng tôi cùng nhau dạo phố, cùng rẽ vào những quán cóc ven đường, cùng nhâm nhi tách trà đá và kể cho nhau nghe những vui buồn sau hai tháng xa cách.

    Hà Nội vào thu lãng mạn hơn bao giờ hết! Anh đã nắm tay tôi cùng dạo bộ dưới hàng cây thơm mùi hoa sữa... Chúng tôi đã được ở bên nhau trong niềm hạnh phúc ngọt ngào với những nụ hôn nhẹ nhàng anh trao... Tôi như thấy mình là nàng công chúa lạc vào thế giới của riêng anh...

    [​IMG]
    Vì ở kí túc xá nên chúng tôi không có không gian riêng tư để được ở bên nhau. Trước khi anh về, anh đã đưa tôi vào công viên ở gần đấy để tâm sự, chuyện trò. Anh bảo: "Tuần sau, anh chở em về nhà anh chơi nhé! Chắc là mẹ cũng nhớ em nhiều lắm đấy!". Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng gục đầu vào vai anh hạnh phúc... Có ai nghĩ được, đấy là lần cuối cùng hai đứa mình được ở bên nhau?

    Khi chúng mình đang vạch ra bao nhiêu kế hoạch cho tương lai của hai đứa thì có hai tên thanh niên gớm ghiếc tiến đến, chẳng nói chẳng rằng rút dao đâm thẳng vào cổ anh hai phát. Anh gục xuống trong vòng tay em, ú ớ gọi tên em lần cuối... Anh mất khi trên đường đi vào bệnh viện cấp cứu...

    Em bị công an tạm giữ cho đến ngày đám tang anh, em mới được họ đưa về... Nhìn những người thân của anh khóc lóc trong sự đau đớn tột cùng, em chỉ biết gục đầu vào quan tài anh, không thể diễn tả được sự mất mát, đớn đau đang giày xéo trong trái tim em! Anh đi rồi... còn ai ở bên cạnh em nữa? Còn đâu một ngôi nhà nho nhỏ, một mảnh vườn nho nhỏ, một cuộc sống bình yên nơi vùng quê yên ả... Anh còn nhớ nữa không anh?

    Hôm nay đã là ngày giỗ anh! Mẹ vẫn không giấu nổi nỗi đau và những giọt nước mắt khi nhìn lên tấm di ảnh của anh trên bàn thờ! Em hiểu nỗi đau của mẹ... cũng chẳng khác gì nỗi đau em đã phải gắng gượng trải qua suốt một năm nay. Kẻ giết anh đã bị bắt và lĩnh án tử hình... nhưng sự ra đi của anh đã để lại sự đớn đau và mất mát cho biết bao người yêu thương anh!

    Em thắp một nén hương lên bàn thờ anh... đau đáu khi nhìn vào ánh mắt, nụ cười anh trên tấm di ảnh... dường như tất cả chỉ mới là ngày hôm qua, phải không anh? "Ở nơi ấy, bình yên anh nhé!"...


    Nguồn
    http://www16.24h.com.vn/news/detail/64/254521/Anh-hay-ngu-di.24h
     
    Last edited: 5/10/09
  2. ojaja123

    ojaja123 <font color=green>_zUnLuv_</font>

    ko cho vào vote hả bác .......
     
  3. Đời nhiều người khổ quá thằng kia án tử hình là hơi nhẹ hơi tí là nổi máu anh hùng vào trong trại giam công an sờ chắc xin nên xin xuống thương ông anh trong truyện quá
     
  4. Dark

    Dark <font color=blue><b>Băng giá</b></font>

    1 tình yêu lý tưởng trong mơ chăng 8-> hay chỉ là 1 câu chuyện viễn tưởng trong cổ tích :-??
     
  5. tranngoc123

    tranngoc123 Tân Thủ

    Mong chờ anh về mang lời tình ấm môi hôn
     
  6. khanhvip12a6

    khanhvip12a6 Cư Dân

    Bán Acc Mg 1k7 gấp

    muốn bán acc mg gấp rs 1720 lan Ten la DjxXongFan cả đồ với giá 800 k ai mua pm yahoo :yeuemtrondoi_tb
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này