Nó- đã dành rất nhiều cho tôi

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi BXcleoopattra, 18/12/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. BXcleoopattra

    BXcleoopattra Chiến Binh

    Trong mỗi người chúng ta, ắt hẳn ai cũng có những khoảnh lặng của tâm hồn, nhưng kỷ niệm đã chôn chặt vào tim. Và tôi một đứa con gái cá tính sống sôi nổi cũng không ngoại lệ.
    Cuộc sống hằng ngày không còn chỗ để tôi sống với những kỷ niệm , cho đến hôm nay sinh nhật tôi, và khi tôi nhận được cuộc điện thoại của Nó, thì bao nhiêu kỷ niệm về Nó lại ùa về trong tôi. Tôi không học cùng lớp với Nó, cũng chẳng biết gì về Nó, nhưng không hiểu trời xui đất khiến thế nào mà cứ đi học thêm lớp nào cũng đập phải mặt Nó. Đến lớp lần nào Nó cũng phi thẳng đến chỗ tôi ngồi, chỉ nói vẻn vẹn một câu “ Cậu điểm danh cho tớ!”.
    ấn tượng đầu tiên của tôi về Nó chỉ trong 4 từ “ Lầm lì cục mịch”,
    Môn học tôi thích nhất là môn Lịch Sử, thế mà chúa ơi cái thằng “Trời Đánh” ấy nó lại học giởi nhất môn học đấy, Nó có cách nhớ các dữ kiện, cách trình bày, sắp xếp logic… đến cô giáo cũng phải thán phục Nó một cách âm thầm.
    Cho đến cuối năm học 12 khi tôi và Nó đêu được chọn vào đội tuyển Sử đi thi học sinh giỏi tỉnh, tôi mới có nhiều thời gian nói chuyện với Nó. Nó bảo vì tôi mà nó chọn học khối C, vì tôi mà Nó theo học những lớp học thêm đấy.
    Chả hiểu tôi bảo Nó thế, cũng chẳng cần hiểu vì với tôi Nó chả là gì. Lúc đó tôi đã có hình ảnh khác để dõi theo, Nó cũng biết thừa điều ấy, nhưng Nó cứ làm ngơ. Nó cứ làm theo ý Nó và suốt cả thòi gian ôn thi đổi tuyển, ngày nào tôi cũng có kẹo và Ô mai để ăn, tôi coi đó là chuyện bình thường , Nó là đàn ông phải ga lăng chứ, đội tuyển chỉ có ba đứa và mõi Nó là mì chính cánh mà. Cứ thế cho đến hết cả thời học sinh, Nó lúc nào cũng luôn ở bên tôi những lúc tôi cần, cho tôi những lời khuyên hay nhưng với tôi Nó chỉ là 1 con số “0” hoàn chỉnh không hơn không kém.
    Cho đến lúc thi Đại học, tôi chọn trường nào Nó cũng chọn trường đấy, thật chớ trêu..@ cả hai đứa đều trượt nguyện vọng 1, đỗ nguyện vọng hai. Nhưng tôi không đi học, cố ở nhà ôn thi năm sau phục thù. Nó cũng vậy
    Năm thứ 2, Nó đỗ đại học khoa học xã hội và nhân văn, tôi chỉ đạt nguyện vọng 2. tưởng đâu duyên nợ giữa tôi và Nó đã hết, ấy thế mà từng đấy năm xa cách , Nó đi học, tôi cũng học xong và đi làm, chẳng bao h tôi thèm liên lạc với Nó, còn Nó thì 8/3, 20/10 và sinh nhật tôi, và bất cứ khi nào Nó thích là điện thoại và quà cho tôi, tất cả những việc đấy không hề thay đổi được hình ảnh của Nó trong tôi. Bí vẫn là nó, và tôi thì lúc nào cũng làm ngơ trước những câu hỏi đại loại như” bà không cảm thấy gì ử?”,” bà không nhớ tôi ư?”…
    Năm 2011 tôi làm tại ngôi nhà Noble, ở đây công việc và bạn bè tôi cuốn hút tôi, làm tôi quên hẳn Nó. Chợt một ngày trưởng ca bảo tôi đưa công nhân mới đi làm quen với công việc, thì trời ơi… lại là Nó, Nó làm tôi thực sự bị sộc, thảo nào mấy hôm trước Nó gọi điện hỏi tôi đang làm ở đâu. Tôi chẳng hiểu gì cả, Nó học đại học ra cơ mà, gờ này Nó phải làm một việc gì ở Hà Nội theo đúng chuyên môn của nó chứ.
    Thế là nó lại trở thành đồng nghiệp của tôi, đi chung con đường với tôi. Tôi biết Nó thưởng mỉm cười và nhìn trộm tôi mỗi khi tôi hỗ trợ nó, nhưng cũng không hiểu tại sao tôi không nghĩ khác về Nó được. dù Nó đã không ngần ngại tâm sự hết với tôi về hoàn cảnh gia đình Nó, về hoàn cảnh và cả người cha mà Nó chưa một lần biết mặt…. đương nhiên cả tình cảm Nó dành cho tôi nữa. Còn phần tôi bây giờ không là cô bé hồn nhiên, cá tính đầy mơ mộng như hồi xưa nữa tôi sống cho thực tê, và trong thực tế của tôi thì không hề có Nó nữa tôi đã nói thẳng những suy nghĩ đó của tôi cho nó nghe, nó chẳng nói gì, chỉ thấy Nó buồn buồn nó làm ở công ty được vài tháng, bao nhiêu lần tôi bỏ ngỏ về những dòng suy nghĩ của Nó, bao nhiêu lần tôi làm ngơ trước những tâm sự của Nó, và bao nhiêu lần Nó hụt hẫng về câu trả lời vô tình của tôi. Rồi cuối cùng Nó cũng không làm ở đây nữa, Nó đi làm đúng chuyên môn được học và cũng đúng theo nguyện vọng của mẹ Nó, thỉnh thoảng Nó vẫn liên lạc với tôi.

    Hôm nay tôi nghĩ về Nó, Nó đã dành rất nhiều cho tôi, còn tôi chỉ dành cho Nó ở con số “0”. Nó đã nghĩ về tôi tất cả, còn Nó vẫn nghĩ về Nó là con số “0”. Giờ đây tôi đã có gia đình nhỏ của riêng mình, có rất nhiều điều để tôi quan tâm, lo lắng, tôi đã quên hẳn Nó, kể cả lúc tâm hồn xáo động nhớ lại thời mơ mộng thì trong tôi Nó mãi chỉ là một kỷ niệm
     
  2. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Chính bởi vì nó luôn ở bên bạn, bạn không bao giờ phải đi tìm nên cũng không có cảm giác "cần" "nó", mặc dù khách quan, có thể "nó" là một người đàn ông tốt cả về hình thức, tính cách lẫn công danh sự nghiệp.

    Nhưng dù sao thì bạn là người may mắn trong tình duyên, nhiều người không được như vậy, để đến khi mất đi những gì mình đang có mới biết nó quý giá nhường nào.
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này