Đôi khi, bạn biết rằng có người đang lừa dối bạn. Nhưng bạn vẫn giả vờ như không biết, sâu trong thâm tâm, đó là cách mà bạn lặng lẽ tha thứ cho họ. Bởi vì bạn biết, sự dối trá có chủ đích đó, vẫn có thể bỏ qua được. Trên thực tế, họ tốt và bạn muốn giữ lại họ, giữ lại mối quan hệ mà bạn đã có với họ. Thế đấy, chúng ta vẫn hay "nhắm mắt trông coi", bỏ qua những gì mà chúng ta có thể bỏ qua cho nhau, trong một giới hạn nhất định. Không thể lúc nào cũng "thẳng thắn", lật đổ và hất tung tất cả. Một chút kiềm chế để mọi thứ có thể vận hành trơn tru. Dù thế nào đi chăng nữa, chẳng ai có thể hoàn hảo. Bởi vậy, mới có "vị tha".... để tha thứ những lỗi lầm đã có.
Hà Nội, sáng ngày 11 tháng 04 năm 2012 Tôi ngừng đọc khi tiếng chuông đồng hồ của nhà hàng xóm vang lên 3 tiếng khô khốc trong đêm. Bất giác nhìn lại giờ một một lần nữa tôi gấp cuốn sách lại và nằm xuống giường. Một ngày mới đã đến với tất cả mọi người, còn với tôi thì ngày cũ vẫn còn chưa qua... Tôi quan niệm là một ngày kết thúc là khi tôi rơi vào giấc ngủ... Miên man với những suy nghĩ tôi thấy mình tỉnh hơn khi mới gấp cuốn sách lại. Nhìn quanh căn phòng tôi tìm một thứ gì đó để có thể làm cho thời gian mau tới sáng hơn, nhưng mọi thứ dường như đã quá quen thuộc... Mở điện thoại đọc lại 2 tin nhắn gần nhất... Tôi đã muốn gọi điện cho ai đó... nhưng giờ đã là quá muộn... Điều tốt nhất trong lúc này có lẽ là tôi nên ngủ... Tắt điện và bắt đầu bài tập đếm của mình: 1 con cừu, 2 con cừu, 3 con cừu.... 213 con,..., 313 con, ... 513 con... và tôi đã thiếp đi... khi đếm tới con cừu thứ bao nhiêu tôi không con nhớ nữa...
mỗi đêm không ngủ được mình toàn nghĩ viển vông.nghĩ rằng có thật nhiều tiền không tiêu hết.Rồi mình nghĩ ăn gì ?chơi gì ?mua gì?Cứ như thế và cuối cùng nghĩ đến việc điếm tiền. 1 tờ 5 lít 2 tờ 5 lít 3 tờ 5 lít... ..Sáng ngủ dậy mở két lại chẳng có lít nào.