Sau một vài cuộc tình đổ vỡ, ngoài công việc chính, tôi chuyểnsang viết truyện tình cảm thiếu nữ mùi mẫn. Đa phần, là tâm sự của chính mình, cảm thấy mẫn cảm với tình yêu và không mấy tin vào đàn ông. Dần dần, tôi luôn ngụy biện rằng, mình rất trân trọng tình yêu và là người có khả năng nghiêm túc trong các mối quan hệ và rất chân thành. Vì thế, tôi ra sức kiếm tìm những thứ "na ná" tình yêu đẹp hoặc một người đàn ôngthực sự. Nhưng xét cho cùng, người ta không thể nào tìm thấy thứ mà người ta không tin rằng nó có thật. Và thế là tôi chẳng tìm được gì cả ngoài sự thất vọng. Lúc đầu, tôi tin rằng mình có tình cảm với những người đàn ông mà tôi gặp. Trải qua một vài bài trắc nghiệm bản thân, tôi nhận rarằng, tôi hoàn toàn không có tìnhcảm gì sâu nặng với họ. Chẳng qua, tôi chỉ muốn sở hữu một ai đó, để cảm thấy mình đang không phải một mình mà thôi. Chính vì tính hiếu thắng, thích sở hữu ấy, tôi đã che đậy bản thân mình khá kỹ càng, tự lừa chính mình rằng tôi yêu họ thực sự, cầnhọ thực sự, để chịu đựng hết những thói hư tật xấu, những khiếm khuyết ngớ ngẩn và lố bịch của họ. Thậm chí cả thói đứng núi này trông núi nọ, dằn vặt tôi một cách vô cớ. Dần dần, tôi nhận ra rằng, không phải cứ chịu đựng một người là ta đang rất yêu thương người đó.Đôi khi, nó chỉ chứng tỏ, ta khó lòng đối mặt với cô đơn mà thôi. Nhiều lúc, nhìn lại khoảng thời gian mà mình đã nín nhịn ai đó để rồi vẫn không thể gắn bó lâu dài, bị người ta bỏ lại mà vẫn cố gắng cãi "tình cảm này là chân thành, thực sự", tôi vô cùng xấu hổ khi nhận ra mình dối trá hơn cả những kẻ phàm phu phụ tình đó. Hóa ra bấy lâu nay tôi chẳng yêu ai, ngay cả đến bản thân mình cũng không yêu cho đúng cách. Thỉnh thoảng cảm giác chuếnh choáng, lại vơ vội vào một mối quan hệ chẳng ra sao. Chuyện tình cảm nghiêm túc, bây giờ thực vô vọng. Cứ nhìn vào tuổi tác ngày một cao, da dẻ xanhxao, nhan sắc chẳng tài nào như thủa mười lăm được nữa... thì lại cảm thấy lo lắng, đắng đắng khóemôi. Ngần này thời gian rồi, vẫn sống tạm bợ theo đúng nghĩa của từ này một cách đầy đủ nhất, chẳng phải đã đến lúc, tôi phải đi xa rồi sao? Đi đâu bây giờ nào?
Tình hình là bị sao quả tạ chiếu. Em ip thì mất, lt thì bị coca đổ vào thay fím 600. Luận án làm mãi k xong. Đi làm thì bị o ép. Nói gì thì cũng bị soi. Xe đi thì lại tốn xăng. Đã thế lại còn ế. Bất hạnh...
Có cái luận án mà làm mãi không xong là thế nào aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa onion6onion6onion6 Ô thế mày nghĩ chị nhắc đến ai hả???
.... vãi đạn.. sáng 150k nạp cái car mobi vào game đinhj xúc cái w2 dk luck mnl mà đứa nào nhanh tay quá...
Đã là người bạn trăm năm Tránh sao những lúc ăn nằm với nhau Kim đâm vào thịt thì đau Thịt đâm vào thịt, nhớ nhau suốt đời Vậy nên cậu hãy nhớ lời Ghép hình là chuyện muôn đời vẫn nên Nó xua đi những muộn phiền Nó là hành động gắn liền tình yêu Thế nên không ít thì nhiều Cũng lên lắp ghép thì yêu mới bền Không nên phân biệt dưới trên Lúc xuôi lúc ngược, lúc nên khoan, dồn Yêu nhau bằng cả tâm hồn Yêu nhau bằng lưỡi, bằng l.. bằng tay ..................................
Hôm nay mình mới phát hiện ra tất cả chỉ là giả dối,ko 1 lời thanh minh hay giải thích và cứ im lặng như vậy em ra đi
Chuẩn bị sang một ngày mới. Bệnh sỏi của bố đau lúc chập tối đến h, đến h mình vẫn còn thức để trông chừng . Thấy thương nhưng khôg biết nói với ai cả
White Valentine! Con người... có những lúc mạnh mẽ đến mức tưởng chừng như có thể nâng cả thế giới trên đôi vai của mình... nhưng cũng có những lúc cần lắm một bàn tay để nắm. Nói cho cùng thì "người với người, sống để yêu nhau." Mr. Name cố lên bạn nhé!