tập chân mệt đơ cả người , đi ko để ý va thái dương vào thành đòn ở máy tập , kết quả rách mặt may mà tập chân máu nó dồn xuống chân , nên nó ko phun ra như pháo hoa ở mặt Cố lên tôi ơi , một năm nữa thôi là ngon lành cành đào , ai cũng khen bộ trên ổn rồi , cố gắng bộ dưới cho cân đối là ngon , cố lên cố lên
Chắc giờ chẳng còn ai nhớ đến mình nữa, ai cũng vui vẻ và yên ấm bên người yêu rồi...Còn mỗi mình lẻ loi, có nhiều lúc buồn chán và muốn đi thật xa, một nơi xa không ai biết mình là ai. Nhưng sao khó quá, tình cảm lưu luyến
Tình hình là từ ngày mùng 5 đến h mình ngày nào cũng trúng lô. Cứ tình trạng này cuối tháng mình làm chủ lô mất
K hiểu sao cái thằng ngồi cạnh nó cứ nhìn mềnh. Té ra hôm nay mình mặc cái áo cổ rộng. Tiên sư nó. Huhu
Ngày 16 tháng 8 năm 2011, tối hôm qua, tôi nghĩ rằng mình không thể qua được, không được sống nữa. Đầu óc tôi choáng váng, đầu đau nhức và chóng mặt. Tôi lao tứ tung vào đồ đạc để mò ra ghế sofa nằm 1 lúc cho đỡ chóng mặt. Nhưng không tài nào đỡ được, tôi liền ngủ miết đi mất. Sáng nay ngủ dậy thì đầu tôi nặng và căng quá. Đến bây h tôi vẫn thấy choáng, cảm ơn chúa đã tha thứ cho con
Ngày 18/8.Hôm nay chẳng có việc gì.Chẳng biết nghĩ ra cái trò gì chơi vì cấu hình máy cửa hàng rất kém. Xin lỗi đời.Đời là cái gì đó ngày đêm mong nhớ.Đời là cái gì đó bao đêm phải suy nghĩ.Và đời là cái gì đó khiến tôi phải phê. Ngày hôm nay thật tẻ nhạt.Cuộc đời xô đẩy khiến tôi phải ké lô.Bảng lô chưa thành đã biết sắp chết lô. lại 1 ngày nữa không thêm tiền vào tủ.
Hôm nay ốm lên xin nghỉ làm.Ngủ dậy là 10h30 sáng ăn xong bật máy tính lên vào diễn đàn ôi thôi bị baner ních.Mình ko hiểu gì luôn.liền cầu nguyện 1 lúc thế nào lại hết baner kaka