Một ngày như mọi ngày CS của mình buồn te thật ĐI HỌC - VỀ NHÀ - LÊN MẠNG CHƠI MU + LƯỚT WEB - ĂN CƠM - NGỦ - NGỦ DẬY LẠI ĐI HỌC ...
Hôm nay là buổi học cuối cùng của lớp 12, cũng là kết thúc luôn tuổi học trò, hồi sáng mình chưa kịp nói ra tất cả với một cô bạn trong lớp răng mình thích bạn ấy suốt 3 năm qua.onion29
Gửi em yêu! Đã một tuần trôi qua, nhưng anh vẫn chưa tin rằng mình chia tay...Anh vẫn luôn nghĩ và nhớ đến em. Anh nghĩ đó chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh dậy anh lại có em...Nhưng anh đã sai, đó không phải là giấc mơ như anh đã nghĩ. Khi anh tỉnh dậy anh đã mất tất cả, anh nhớ em, anh nhớ những giây phút mình bên nhau. Nhớ ánh mắt và nụ cười của em, nhớ những lúc em giận anh. Nhưng khi giận anh em thật đáng yêu...Vậy là mình đã chia tay được một tuần rồi em nhỉ. Anh bây h vẫn quen giấc ngủ, quen thói quen khi sống với em. Mình nói chuyện với nhau đến 2, 3h đêm...Sáng 6h30 anh gọi em dậy đi học rồi anh lại ngủ tiếp. 10h30 em gọi anh dậy để đánh răng rửa mặt rồi đi làm...1 Tuần qua không ai gọi anh dậy, anh toàn ngủ quên và đi làm muộn giờ. Em biết không, cách đây gần 2 tuần em nói với anh là „tại sao anh lại bay vào tháng 6, mà không chờ em rồi cùng bay vào tháng 12". Anh thật sự là không muốn bay nữa, anh đã định đổi vé máy bay để ở lại bên em. Chăm sóc cho em và ở bên em những khi em buồn, em mệt. Chỉ còn 2 tuần nữa là anh bay rồi em ah, em ở lại phải nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, trời mua hè nhưng tối đến vẫn lạnh lắm. Em phải ăn uống đúng h và ngủ đúng giờ nhé, khi anh quay lại anh muốn thấy em cười và hạnh phúc. Vì khi em cười em đẹp lắm...Giờ ở đâu anh cũng thấy kỷ niệm của chúng mình, những kỷ niệm đẹp đó sẽ không bao giờ anh quên được. Bời vì anh yêu em ♥ Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn. Ký tên: Nhớ Em!
Anh xin lỗi , thật sự xin lỗi. Lẽ ra anh không nên chạy đến bên đời em, để làm cái bóng của người khác, để nhắc lại sự hiện diện của một ai đó em đã quên... Cuối cùng cũng kết thúc, cuối cùng em cũng bỏ mặc anh, mặc cho anh lạnh giá sau màn mưa,ướt lạnh thấu tim, trái tim nhỏ bé cứ nhói khiến anh chẳng còn thiết tha với mọi việc trên cuộc sống này nữa. Những lời em nói gió thoảng mây bay,trong phút giây nó cũng chỉ như cơn gió vội tan trong hư vô của màn đêm. Chỉ còn lại những tiếng mưa nơi đây giày xé bóng tối mịt mù,từng khoảnh khắc, từng khung cảnh chợt ùa về...anh lại nhớ...! Anh muốn mình khống chế được nước mắt không phải tràn ra...anh làm được nhưng lại không kìm được trái tim nhỏ bé đang buông lơi từng tiếng nấc...Mưa ơi,đừng rơi nữa,đừng rơi cho bóng người đã khuất, đừng rơi cho hạnh phúc đã xa. Mọi thứ dường như vỡ tan mất rồi, cơn đau như từng đợt sóng cứ xô mãi vào bờ không ngừng nghỉ không phút bình yên. Anh muốn...muốn mình như áng mây thanh thảng bay trên bầu trời tự do,vô cảm không âu sầu lo nghĩ, hạnh phúc với nó chỉ là được bay bổng khắp thế giới rộng lớn này. Anh dường như đã gục ngã...lê thê gượng ép mình phải bước tiếp, ngày buồn hơn, đêm bỗng dài và trống trải hơn. Không có em, anh cũng sẽ vẫn sống như bao người khác, vẫn ăn vẫn ngủ vẫn được vui vẻ bên bạn bè nhưng anh tự hỏi mình ... khi một mình,khi bóng đêm dày đặc buông xuống, khi trời mưa vội vã như trút nước...anh sẽ ra sao ? Sẽ lặng thầm suy nghĩ, chôn chặt mình trong một góc tường lạnh lẽo với căn phòng băng giá ! Sẽ đau đớn mỗi lúc nhớ em, sẽ dằn vặt bản thân mỗi khi không kìm chế được nước mắt. Với anh sẽ chỉ còn lại trong tay từng nỗi nhớ, sẽ là những lời có cánh em nói vội bay khuất. Dù cho mọi thứ là giả tạo anh cũng muốn giữ lại, anh Sai rồi ! Một lỗi lầm anh đã không thay đổi được là yêu em, đã đặt niềm tin và vi vọng quá nhiều vào em ! Mỗi ngày trôi qua anh sẽ yêu em ít hơn, anh tin mình sẽ làm được, sẽ quên được nhưng không biết rằng sẽ đến bao giờ,...1 ngày...1 tuần...1 tháng...1 năm hay là nó sẽ là dĩ vãng và những kỉ niệm không thể xóa nhòa. HẠNH Phúc là thứ xa xỉ mà bản thân anh hằng mong muốn. Nó là thứ mà anh rất cần có...là mỗi sáng thức dậy luôn thấy được một sự ân cần...là niềm vui của một ai đó,là anh sẽ luôn hiện diện trong lòng em mỗi ngày. Nhưng tất cả đó cũng chỉ là một sự xa hoa mà chưa bao giờ anh chạm tay vào được.... From my Facebook http://www.facebook.com/vuhoangquang