Người Bố Yêu Qúy Nhất Của Tôi

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi Ngày Trở Lai07, 16/12/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Tên (biệt danh) của tôi là:Đức Thiện
    Nơi đang sống: Hưng Yên
    Tiêu đề bài viết : Người Bố Yêu Qúy Nhất Của Tôi

    Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, tôi sẽ viết về bố cùng với một sũy nghĩ riêng của mình .Nếu như tôi sắp vĩnh biệt cuộc đời này.

    Chưa 1 lúc nào con mong muốn mình được sinh ra bố ạ!
    Dẫu hạnh phúc vui vẻ thế nào cũng chả bù đắp lại nỗi buồn con nhận lại từng ngày.
    Con có bố, sâu trong thâm tâm con, con yêu bố nhiều lắm, nhưng chưa bao giờ con có thể lại gần, ôm lấy cảm xúc và tâm sự với bố mọi chuyện của con.
    Nỗi đau con nhận từ người nhà và kẻ lạ, chưa 1 lần con có thể thổ lộ ra.
    Bố con mình không hợp nhau, không bao giờ ngồi nói chuyện với nhau được lâu, bố giận, bố mắng, con chỉ biết lầm lì đi thẳng lên phòng, khoá trái cửa và nằm khóc 1 mình.
    Bố không hiểu con, chưa bao giờ bố hiểu cho con dù là 1 chút.
    Những bữa cơm chan nước mắt đã in hằn vào sâu trong kí ức trẻ thơ của con.
    Con đã không khóc trước mặt bố, vì điều đó cũng đâu làm gì giúp được cho con ? Cho tình cảm bố con bao nhiêu năm rạn nứt, bố bỏ mặc con với nỗi sợ kéo dài suốt những năm tháng tuổi thơ.
    Nhiều đêm thức trắng vì sợ, con sợ những giấc mơ kí ức lại chợt ùa về.
    Giật mình giữa đêm rồi bật khóc oà trong căn phòng u ám, con tự nhốt mình lại trong không gian buồn tẻ với những cảm xúc trống rỗng và hụt hẫng vô cùng.
    Con dường như vô hình, người dưng trong mắt bố, trong chính gia đình của mình.
    1 cử chỉ quan tâm đơn giản nhất thôi, dù là nhỏ bé thôi cũng đủ làm con ấm lòng.
    Nhưng bố ơi! Con không nhận được, không nhận được hơi ấm, tình thương từ bố.
    Những gì con nhận được là ánh mắt lạnh nhạt, những câu nói vô tình làm con chua xót.
    Thậm chí mỗi khi thấy bố lo lắng, quan tâm đến các em, con thèm được 1 lần được giống em.
    Mùa đông nào cũng thế con lạnh nhưng chẳng bao giờ đi tất, cố để cho bố thấy, cố để bố biết con đang lạnh lắm, con thèm được bố nói 1 câu : " Trời lạnh con đi tất ấm vào " như bố nhắc các em.
    Chỉ thế thôi nhưng mỗi khi nhìn đến con bố đều quay mặt đi không nói câu gì.
    Con tủi thân!
    Con tủi thân lắm bố ạ!
    Con không muốn bản thân phải đối mặt với sự vô vọng ấy thêm 1 lần nào nữa cả, thà cứ tự dối lòng rằng bố con mình rất hiểu nhau có lẽ tâm con còn có thể vững.
    Con không muốn rên rỉ mãi một nỗi buồn trong đêm, để hoài niệm kí ức cứ ngoi lên mệt mỏi.
    Len lỏi mãi những sầu đau. Để giờ đây ngực trái con giật liên hồi nhức nhối.
    Bởi con yếu đuối, hèn yếu, say tình thương gia đình như kẻ đói.
    Trói trái tim chặt trong vạn điều giả dối, mù mờ đi trong muôn vàn ngõ tối.
    Lối thoát nào sau lời nói, cử chỉ vô tình, hờ hững của người thân ?
    Mong muốn, đợi chờ 1 tia sáng nhỏ nhoi, ngu ngốc khù khờ như kẻ hâm. Để thất vọng như người câm tắt tiếng.
    Con đã cố gắng rất cố gắng bố ạ!
    Cố gắng để sống và tồn tại trong sự thiếu hụt tình thương của bố.
    Con mạnh mẽ phải không bố?
    Mạnh mẽ để che dấu đi vết thương lòng đang thi nhau rằng xé từng ngày.
    Dù có mạnh mẽ đến đâu, con cũng chỉ là 1 đứa con trai nhỏ cần được yêu thương, cần được nhận sự quan tâm từ bố mẹ, gia đình như bao người khác.
    Con tủi thân lắm bố ạ! :)

    PS: Đây là tâm trạng thật sự của mình xin các bạn đừng chê cưới tớ nhé !
    .
    [video=youtube_share;f0BgFqrjxHg]http://youtu.be/f0BgFqrjxHg[/video]
     
    Last edited: 18/12/12
    PoLice TM, Thiên Thanh Hicuong001 đã thích.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này