Mẹ! Vì con yêu mẹ!

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi santak, 11/8/10.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Ngày hôm nay là 1 tháng 4 con chỉ nghĩ cách để nói dối bạn bè thật nhiều, rồi cười vui vẻ nhưng con đã vô tâm quên mất ngày của MẸ. Chỉ tới khi bố gọi điện bảo đang ở cơ quan MẸ tham dự buổi lễ kỉ niệm ngày thành lập ngành... thì lúc ấy trong lòng con thấy hổ thẹn và buồn bã. Con đã khóc, con thấy xấu hổ với chính mình quá. Con luôn bảo con yêu bố mẹ, nhưng thử hỏi con đã làm gì được cho bố mẹ chứ, tất cả chỉ là lời nói suông mà thôi, ghét, ghét chính con. Nếu không có mẹ, và công việc ấy thì sẽ không có con của ngày hôm nay. Nếu không có mẹ đạp xe đạp tần tảo sớm hôm đi làm thì con sẽ không thể đặt chân tới giảng đường đại học tích lũy kiến thức để những ước mơ của con sẽ được chắp cánh. Nếu không có mẹ thì cuộc sống gia đình mình không biết sẽ khó khăn thế nào nữa. Bố bị bệnh, những khi thời tiết thay đổi lại bị ốm, gánh nặng gia đình nặng trĩu trên đôi vai gầy của mẹ. Cả gia đình trông vào đông lương nhà nước ít ỏi của mẹ. Dù mùa đông lạnh căm, hay mùa hạ ngột ngạt với cái nắng cháy miền trung và những cơn gió Lào thì mẹ vẫn đạp xe đi làm. Có những khi ốm nhưng mẹ vẫn cố gắng đi vì mẹ bảo là nếu nghỉ sẽ ảnh hưởng tới đánh giá cuối năm, phải đi làm đầy đủ nếu không sẽ bị khiển trách...

    Tất cả sự cố gắng ấy cũng chỉ vì muốn lo lắng cho cuộc sống gia đình mình. Bao suy nghĩ lo toan đã khiến tóc mẹ bạc đi, nhưng mẹ chưa bao giờ than vãn cả. Con biết nhiều khi mẹ mệt, lặng lẽ trong nhưng nỗi muộn phiền nhưng mẹ vẫn luôn mỉm cười. Với mẹ niềm vui là được chăm sóc và lo lắng cho chúng con và bố. Chỉ cần mọi người trong gia đình khỏe mạnh vui vẻ là mẹ quên đi nhọc nhằn rồi. Mẹ thật tuyệt!

    Dường như chưa bao giờ con tặng mẹ một món quà gì cả trong bất kỳ ngày lễ gì, không phải vì con quên, mà bởi vì con nghĩ rằng đó cũng là tiền của MẸ thôi, tặng mẹ bằng tiền của MẸ thì chẳng ý nghĩa gì. Con chỉ biết đạt kết quả thật tốt trong học tập giành học bổng, là đứa con ngoan đó là món quà con có thể dành tặng mẹ thời điểm này thôi. Nhớ 1 lần con được nhận học bổng Hàn Quốc, thật tiếc vì con nhận giải khi không có mẹ bên cạnh, nhưng khi con đứng ở bục thì người đầu tiên mà con nghĩ tới là bố mẹ. Rồi khi con mang giấy chứng nhận về nhà, mẹ đã rất tự hào về con. Có lẽ hạnh phúc của con là được thấy mẹ cười. Con là niềm hi vọng là niềm vui của bố mẹ, mẹ bảo thế. Điều đó đôi khi đã tạo áp lực cho con, con học học chỉ biết học nhưng đôi khi con điểm thấp con buồn lại khóc, nghĩ tới bố mẹ mà con ghét mình lắm, ghét vì mình chưa cố gắng hết mình. Nhưng chính vì sự kì vọng của bố mẹ mà con đã đứng dậy sau những thất bại. VÀ con lại cố gắng đạt điểm cao, thật hay là cứ đạt điểm cao con lại gọi điện khoe như một đúa trẻ khoe phiếu bé ngoan vậy, thế mà cũng làm bố mẹ cười được

    Con luôn nghĩ rằng sẽ dành tặng mẹ một món quà gì đó bằng tiền của con kiếm được. Chỉ một năm nữa thôi, con sẽ đi làm, tháng lương đầu tiên con sẽ tặng mẹ một món quà thật ý nghĩa, và những thời gian tiếp theo con cũng sẽ làm làm thật nhiều cho bố mẹ. Đó là những gì con luôn ấp ủ, và nhất định con sẽ làm được, mẹ cố gẵng chờ nhé, 1 năm nữa thôi, chỉ 1 năm nữa thôi. Còn bây giờ con chỉ muốn nghỉ hè thật nhanh, để được về nhà. Con sẽ chở mẹ đi làm mỗi sáng, buổi tối cùng bố chuẩn bị những bữa cơm thật giản dị rồi đón mẹ về. Bữa cơm gia đình mình chỉ có 3 người nhưng ăn thật vui và ấm áp bố mẹ nhỉ. Rồi xem tivi toàn là bố con giành nhau xem, con thích xem phim hoạt hình, bố thích xem thời sự, con toàn kéo mẹ ủng hộ con, ngày nào cũng thế nhưng con vẫn thấy vui. Bởi vì con được sống trong không khí ấm áp của gia đình. Điều mà 3 năm qua con cảm thấy thiếu vì con phải đi học xa nhà. Với con chỉ mong tới hè, dịp hè chỉ muốn dành thời gian bên bố mẹ, được nấu cho bố mẹ những bữa cơm, được đưa mẹ đi làm, rồi xem tụi nhỏ thả diều, ngắm sao băng 1 mình thế là một kỳ nghỉ hè vui rồi

    Quãng thời gian ở HÀ Nội con rất ít khi gọi về cho bố mẹ, bố mẹ biết vì sao không, vì chỉ cần nói chuyện với mẹ một lát con lại nghẹn ngào muốn khóc. Mẹ bảo "gia đình mình dạo này bao nhiêu khoản phải lo lắm nhưng mẹ sẽ xoay xở được mà, con cứ cố gắng mà học không phải lo nghĩ gì đâu, thiếu cứ gọi về, có gì khó khăn cũng không được giấu'. Con chỉ trả lời "vâng,mẹ yên tâm, con biết mà, con tắt máy mẹ nhé, bố mẹ giữ gìn sức khỏe". Nhưng khi con tắt máy con lại khóc, con thương bố mẹ quá. Những bữa ăn của bố mẹ toàn rau trong vườn, toàn trứng gà nhà, rồi là cà muối, dưa muối, nhưng bố mẹ vẫn ăn mỗi ngày, ít khi mua thức ăn ở chợ. MẸ bảo rằng bố mẹ ăn uống thế nào cũng được, tiết kiệm tiền gửi cho con, phải cho con được sống tử tế đầy đủ. Lớp thì toàn nhà giàu con mình nhà nghèo, nhưng phải sống đàng hoàng không thể để con thiếu thốn mà phụ thuộc được.

    Ở HÀ Nội bạn bè con giàu thật, suốt ngày làm tóc, mua sắm, các bạn ấy còn bảo tiền nhiều trong ví không tiêu đi thấy sốt ruột mà con thấy chạnh lòng quá. Con thì phải tiêu tiết kiệm, vì con không muốn vượt quá số tiền bố mẹ gửi cho con, hoàn cảnh gia đình mình không cho phép con lãng phí được. Con ở HÀ Nội con tiêu thế nào, con gọi xin bố mẹ vẫn sẽ lo và gủi cho con, nhưng con không bao giờ như thế cả vì con biết đế có tiền lo cho con biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt bố mẹ đã đổ. Con phải biết quý và trân trọng từng đồng tiền ấy giống như nâng niu đức hi sinh của bố mẹ giành cho con vậy.
    Con nhớ khi con còn ớ nhà, con hợp tính bố, bố đi đâu cũng lẽo đẽo theo, tới mức ai cũng bảo là bố con mà giống người yêu vậy. Còn anh trai thì hợp mẹ, nhưng khi anh em cãi nhau, mẹ toàn bênh vực anh thôi. Lúc đó con chỉ mong bố về thật nhanh để khóc và mách bố. Con lúc ấy thật buồn cười, con cứ ghen tỵ vì nghĩ mẹ thương anh hơn con. Nhưng giờ con đã lớn con nhận ra răng mẹ yêu thương anh em như nhau, luôn thứ tha khi chúng con sai lầm, luôn cố gắng dành tất cả cho tụi con từ những thứ bé nhỏ. Có gì ngon mẹ cũng dành hết cho con... Còn những gì lớn lao hơn thì con không thể kể hết, vì sẽ không bao giờ kể được. Tất cả những gì mẹ dành cho con đã kết tinh thành tình thương rồi mà tình thương thì bao la rộng lớn lắm không thể đong đếm được, không bao giờ kể xiết.

    NẾu có 1 lần được sinh ra nữa con vẫn muốn được làm con gái bố mẹ. Có thể gia đình mình nghèo thật đó, nghèo tiền nhưng giàu tình yêu thương của bố mẹ, vì thế con luôn thấy hạnh phúc và may mắn với những gì mình đang có, con sẽ không tự ty đâu, sẽ mỉm cười và sống

    Khi con viết ra những dòng này là con đang viết bằng chính cảm xúc thật của con, đang viết trong nước mắt. Con thật sự xin lỗi vì con chưa ngoan đã quên ngày của MẸ. Khi con đang viết những dòng cuối cùng này thì là 11 giờ đêm rồi, có cuộc gọi của Mẹ. Chưa bao giờ mẹ gọi khuya thế này, mẹ gọi để bảo "mai là tháng mới bố gửi tiền cho con, con xin từng ấy đủ không con, mẹ sợ con không đủ tiêu". Con bảo "Dạ đủ mẹ ạ", con không thể mở lời mà hỏi thăm xem hôm nay mẹ ở cơ quan kỉ niệm ngày thành lập vui không. Con đã không hỏi gì mà chỉ bảo "mẹ ngủ đi ạ, con tắt máy nhé". Sao mỗi khi nghĩ về mẹ con luôn nghĩ nhiều, viết về mẹ con có thể viết nhiều, nhưng khi nói điện với mẹ con lại chẳng nói được câu gì, 1 câu con yêu mẹ, 1 câu con nhớ mẹ con cũng không nói được. Con không thể hiểu mình được. Đôi khi yêu thương không thể hiện bằng lời phải không mẹ, vì con yêu mẹ trong trái tim con.

    Hôm nay là ngảy kỷ niệm thành lập của cơ quan mẹ, con hi vọng mẹ sẽ luôn vui vẻ, hoàn thành tốt công việc, muốn mẹ sống thật lâu để con được bên mẹ nhiều hơn. Giờ này mẹ đã ngủ ngon rồi nhưng con thì đang thức và nghĩ về mẹ. Đó là thói quen của con rồi, phải dành thời gian nghĩ một chút về bố mẹ con mới ngủ được. Bây giờ con chỉ có thể gặp trong mơ thôi. 2 tháng 20 ngày nữa con mới nghỉ hè, ôi sao dài thế. Ước gì thời gian qua nhanh để con lại được về nhà mình được ôm mẹ ngủ

    Với con mẹ mãi là suối nguồn yêu thương với những hi sinh tảo tần nuôi con khôn lớn trưởng thành, và cả bây giờ khi tóc trên đầu đã điểm sương ấy tình mẹ vẫn vẹn nguyên.

    Ngày hôm nay con đã rất buồn vì con đã không gửi tới mẹ được 1 lời chúc. Những lời này mẹ sẽ không bao giờ đọc được, mẹ sẽ không biết con nghĩ về mẹ thế nào. Nhưng thật sự trong lòng con mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất. Bởi vì Mẹ sẽ luôn ở cạnh con bất cứ lúc nào khi con vấp ngã. Mẹ mang cho con tất cả tình yêu thương bao la nhất. Mẹ làm tan biến sự yếu đuối nơi con và làm cho con mạnh mẽ lên nhiều, mẹ ạ.

    Và vì mẹ là người mẹ tuyệt vời nên con sẽ yêu mẹ mãi mãi..


    Mình viết hồi đâu hè cái này là blog của mình :)
     
  2. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Bạn có thể đăng 1 bài trên blog đó để xác nhận mình là thành viên GamethuVN không :)
     
  3. cái này là copy hả bạn
     
  4. coppy
    ________________________
     
  5. coppy như vậy là không được đâu bạn ơi. hãy 1 lần tự mình viết về mẹ đi
     
  6. ngày mai sẽ có hình bài này trên blog của mình ngày 30/3/2010 :|
    còn ko bik thì đừng có .... nhá ;))
     
    Last edited: 15/8/10
  7. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Tôi biết rõ đó là blog nào, chỉ cần bạn đăng một blog mới chứng minh mình là santak thôi, tôi sẽ vào đọc :D
     
  8. banban

    banban Guest

    copy ah thế thì nói làm gì
     
  9. ok anh ;)) à
    luôn tiện acc mamabulu đã hết t/g block rồi mong anh thả ra giùm em nhá ;))

    địa chỉ blog là : http://vn.360plus.yahoo.com/kings_of_crazyboys_994 ( em post bài event viết về mẹ đấy anh ;) )
     
    Last edited: 16/8/10
  10. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

  11. Đọc blog của chủ topic mà ko pít thực ra bạn ấy sống ở miền nào nữa, khi thì Hà Nội lúc thì Sài Gòn . Bài viết tham gia event thì bạn ấy đang học đại học , kòn entry trong blog thì năm nay học cấp 3 ( lớp 11 thì phải ) :)) .
     
  12. thật sự em ko hiểu :| bài này em đăng từ 1 4rum vô tên tuổi rồi post vào blog :| h lại ở đây 1 blog khác :|
    còn nếu anh ko đồng ý thì có thể ban nick em em ko ý kiến :-s
     
    Last edited: 16/8/10
  13. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Cậu là con trai, nhưng trong bài viết thể hiện rất rõ người viết là con gái.
    Diễn đàn "vô tên tuổi" mà có thể cậu là người đăng bài, thì bài viết đó được đăng lúc: 02-04-2010, 03:19 AM, tức vẫn đăng sau bài ở blog kia khoảng 3 tiếng.
     
    santak thích bài này.
  14. nhưng bây h anh có thể thả acc mamabulu trong game ra đc chưa anh ? hết hạn block rồi mà????
     
  15. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Nếu người viết bài kia là con trai thì có lẽ cần xem xét, nhưng lời lẽ trong bài là của một cô gái, thì sao tin do cậu viết được. Giờ banned theo nội qui nhé?
     
  16. ok anh! nhưng xem xét lại acc muhn cho em nhé acc là mamabulu mong anh thả sớm :)
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này