Mẹ-người thầy đầu tiên của tôi

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi —Lệ Trong Tim™, 20/8/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. —Lệ Trong Tim™

    —Lệ Trong Tim™ Michael Văn Anh

    Trong đời sống tinh thần có rất nhiều tình cảm thiêng liêng như tình thầy trò, bạn bè,cha con,... .Dường như có một thứ tình cảm mà con người Việt Nam từ xưa ;luôn đề cao và kính trọng đó là tinh mẫu tử.Bởi vây trong ca dao, dân ca có nhiều câu, nhiều bài viết cảm động về vấn đề này
    "Mẹ như vạt nắng bình minh
    Đem nguồn nhựa sống để dành cho con.
    Sáng soi như mảnh trăng tròn
    Hành trình mẹ vẫn đầu non cuối ghềnh".​

    Hồi nhỏ, tôi thương bố hơn mẹ,chẳng phải là vì mẹ thương tôi ít mà bởi mẹ rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái.Bố tôi đi làm cả ngày cho nên việc chăm sóc và nuôi dạy con là do mẹ tôi đảm nhiệm.
    [​IMG]
    Không sao kể hết được những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng riêng kỉ niệm về tình mẫu tử thì tôi nhớ mãi và mỗi lần nhớ lại tôi đều rưng rưng xúc động. Vào những buổi sáng mùa đông, gió bấc xào xạc vào vườn cây, hun hut qua khe cửa.Vậy mà mẹ vẫn dậy sớm, đun nước sôi cho tôi rửa mặt.Hay vào những buổi chiều mùa hè, mặt trời đã lặn sau những dãy núi cũng là lúc ánh nắng chói chang của mùa hạ cũng dần nhường chỗ cho màn đêm buông xuống.Mẹ dắt tay tôi đi dọc trên con đường lên núi hứng gió và xem đám trẻ con thả diều.
    [​IMG]
    Nhớ nhất là hồi lớp 1.Buổi khai trường đầu tiên trong đời, tôi được me chở đi học.Ngồi đằng sau, tôi cứ ríu rít hỏi mẹ đủ chuyện: "Mẹ ơi!Cái trống trường có to không hả mẹ?", "Lớp học có rộng không hả mẹ?"Bao nhiêu những suy nghĩ, câu hỏi tò mò của một đứa trẻ con mới lên sáu tuổi thế nhưng mẹ tôi vẫn trả lời hết.
    Tôi là đứa con duy nhất trong nhà nhưng mẹ cũng chẳng cưng chiều tôi mà còn dạy dỗ tôi nghiêm khắc hơn.Từ động tác quét nhà, phải cúi lưng để móc hết bụi trong gầm tủ,gầm bàn,... cho đến cách ăn nói, ứng xử với người trên, người dưới sao cho đúng phép.Nhiều khi ham chơi, bị mẹ quát, tôi tủi thân và bật khóc vì nghĩ rằng mẹ ghét mình.
    Ta thử hình dung rằng cuộc sống nếu như không có mẹ thì sẽ ra sao?Sẽ tẻ nhạt và cô độc biết bao nhiêu!Cuộc sống đó sẽ trở nên u ám giống như mặt đất thiếu đi những ánh sáng của mặt trời hay những khu vườn hoang vắng thiếu đi sắc màu rực rỡ của những bông hoa và tiếng chim hót trong những vòm lá.Đó là một cuộc sống buồn bã và vô vị.
    Mẹ không chỉ là người sinh ra tôi và nuôi dạy tôi khôn lớn mà mẹ còn là người thầy đầu tiên của tôi.Một người thầy vừa nghiêm khắc, tận tụy, độ lượng, yêu thương mà suốt đời tôi không thể quên.Không ít lần tôi đã muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi!Công lao trời biển của mẹ, con biết đền đáp bao nhiêu cho xứng.Con hứa sẽ đưa cánh diều của tuổi thơ bay cao bay mãi để không phụ lòng tin của mẹ"
    "Con dù lớn vẫn la con mẹ
    Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con"



    [video=youtube;BLILlyWPNYE]http://www.youtube.com/watch?v=BLILlyWPNYE[/video]
    Video này mình tự làm với 2 mục đích :
    1. tham gia event
    2. tặng người mẹ kính yêu
     
    Last edited: 20/8/12
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này