Mẹ dấu yêu!

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi rabbit_kh0x, 22/8/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. rabbit_kh0x

    rabbit_kh0x Tân Thủ

    Không ngủ được. Bỗng nhiên tôi nhớ về mẹ, mẹ dấu yêu, mẹ dấu yêu của con! Có lẽ ai sinh ra đều có một người mẹ, ai hiện diện trên cõi đời này đều từ người mẹ. Và tôi, tôi lớn lên nhờ vào bầu sữa không được hâm nóng bằng lửa mà hâm nóng bằng tình yêu của mẹ. Mẹ đã nuôi tôi từ khi tôi còn là một giọt máu mong manh bé nhỏ, mẹ đã chăm chút để giọt máu thành hình hài của một con người. Mẹ đã chịu sự đau đớn để sinh ra tôi, mẹ đã ngày đêm thức khuya dậy sớm để lo cho tôi từng bữa cơm manh áo. Chính đôi bàn tay gầy gò xương xóc đã kiếm ra những đồng tiền còn "thơm" giọt mồ hôi, đã đưa tay quạt mát cho tôi có giấc ngủ yên bình. Chính đôi bàn chân chai sần đã bước đi trong sương trong nắng, đã dìu dắt tôi qua những nẻo đường, những khúc quanh của thời gian, của cuộc đời. Dù khó khăn, dù thiếu thốn nhưng mẹ vẫn luôn dạy dỗ tôi thành một thân thể có phần "người" lớn hơn phần "con", mẹ là người cô giáo hiền đầu tiên dạy tôi tập nói, tập đi, tập đọc, tập viết chữ A chữ B. "0 tròn như quả trứng gà, Ô thì đội mũ, Ơ thì có râu...", mẹ hay kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa,là "Thánh Gióng" là "Cây Tre Trăm Đốt" là "Tấm Cám" là những gì tốt đẹp để gieo vào trí nhớ tôi, để giờ đây tôi có một kí ức về tuổi thơ thật đẹp, mẹ còn kể cho tôi nghe về truyền thống lâu đời của con người Việt Nam, và dạy tôi phải luôn đi theo và giữ gìn truyền thống đó. Mẹ ơi con muốn hết lên thật to rằng "con yêu mẹ lắm". Trái tim của con luôn nằm trong trái tim gầy guộc của mẹ, để luôn được mẹ bao bọc và bảo vệ cho con, để hai trái tim của mẹ con mình cùng đập chung nhịp thở...
    Tình mẹ to thế đó, chừng đó dòng chữ làm sao nói hết bao công sức, bao lo âu,... nhưng có mấy ai nhìn lại quãng thời gian đã đi qua để biết rằng chúng ta đã làm gì cho mẹ, đã làm cho mẹ buồn rất nhiều. Ngay từ khi còn là đứa bé trong bụng mẹ, đôi bàn chân hung dữ của tôi đã vô tình đạp mẹ, nhưng mẹ vẫn luôn cười bằng nụ cười hạnh phúc. và khi lớn lên, khi tôi đã có ý thức, tôi đã cố ý làm mẹ buồn một lần, hai lần, nhiều lần, không đếm được nữa, nhưng mẹ vẫn chẳng bao giờ bớt thương tôi dù chỉ là một tí teo, tình yêu của mẹ vẫn đong đầy bát ngát như biển rộng ào ạt ngoài xa kia như cánh đồng bát ngát thơm ngào ngạt mùi yêu thương, mẹ luôn bao dung và tha thứ mọi lỗi lầm. Đã đến lúc con của mẹ đã lớn, tôi đã mười tám tuổi rồi, tôi đã đủ lông cánh để soải bay đến một bầu trời rộng lớn, nơi đó tôi không còn mẹ luôn sát cánh bên tôi nữa, không còn ai cằn nhằn, la mắng tôi nữa, nhưng sao tôi thấy nhớ mẹ quá chừng. Tôi nhớ hồi canh rau lang, món cà dưa muối giản dị mẹ nấu, nhớ từng mùi vị yêu thương trong từng món ăn mẹ chế biến, mùi vị yêu thương bao trùm tất cả, kái mùi vị mặn mà luôn sôi sùng sục 100 độ. "Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi, và mẹ em chỉ có một trên đời...", câu hát rất đúng, mặt trời và mẹ chỉ có một mà thôi nhưng mặt trời không xuất hiện khi trời đổ cơn mưa, còn mẹ thì khác, dù nắng nóng hay mưa bão, dù lúc tôi đau buồn hay hạnh phúc, bất cứ lúc nào tôi cần mẹ mẹ đều đên bên tôi, chia sẻ ủi an, động viên cổ vũ, mẹ sẵn sàng nâng tôi lên bằng đôi vai mềm yếu của mẹ. Mẹ làm tất cả vì tôi...
    Mẹ à! Rồi sau này con học xong, rồi sau này con có gia đình nhỏ thì mẹ vẫn hiện diện trong trái tim, trong cuộc sống bộn bề của con, không ai có thể thay thế mẹ cả, suốt cuộc đời này... không ai cả. Con cám ơn mẹ vì tất cả. con yêu mẹ, mẹ dấu yêu của con.
     
  2. Hay quá. em là con gái àk
     
  3. bạn rất yêu mẹ bạn, vậy bạn hãy cố gắng làm để cho mẹ bạn luôn vui luôn cười, như vậy mẹ bạn xẽ ở bên bạn được lâu hơn, hãy cố gắng đừng làm mẹ bạn buồn nhé
     
  4. Rất hay......................
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này