Mình lên mạng, đi qua mấy cái tường của mấy thằng, mấy đứa bạn mà muốn ỉ... vô cái tường nhà nó. Gặp ngoài đời đã hay than rồi, đăng này còn than vãn cuộc đời này bất công, xã hội không công bằng với mình.v.v. theo kiểu tiểu thư, thất tình nhảm nhí, ấu trĩ và vô vị tràn lan trên mạng. Trước khi thốt ra những lời ấy chẳng lẽ chúng nó không biết: Chúng nó đã hạnh phúc và được cuộc đời ưu ái quá nhiều so với người khác rồi đấy hay sao. Hãy bằng lòng với những gì đang có, đừng lên mạng hay gặp bạn bè là lại rên rỉ, ỉ ôi cái cuộc đời này nó thế này, nó thế kia với mình. Nếu cuộc đời này bất công thì bản thân bạn chẳng có những cái áo khoác lông mùa đông, những đôi giầy hàng trăm nghìn mà mặc đâu. Bản thân mình đi dạy học còn gặp đầy trường hợp học sinh nghèo, vác cả củi lên lớp để lúc về giao hàng, quần áo rách tươm, dép thì chiếc nọ chiếc kia. Trời rét nhưng vẫn cõng em lên nương làm rấy... mà chúng nó có kêu ca hay than vãn gì đâu. Đúng là cuộc đời: thằng hốc không hết, người lần không ra P/s: Bạn hãy coment khái niệm về một cuộc sống đầy đủ để mọi người cùng biết nhé.
Sao phải văn. Bác lên mạng xã hội. Đầy rẫy những thằng choai choai, tý tuổi đầu, học đú đởn, ra vẻ bất cần đời rồi kêu ca đời bất công này nọ lọ chai. thậm chí ngay cả bạn bè mình nhiều thằng cơm no áo ấm nhưng vẫn ỉ ôi đấy thôi.