Tôi tên là Mai Ngọc Anh . tên ở nhà là Kim . Biệt danh là (heo nọc) . số điện thoại là 01869166913 Tôi đang sống ở 1 thành phố có 1 bờ biển đẹp thơ mộng . những cây cầu đẹp bắt qua sông nối 2 bờ Đông Tây thành phố . Đà Nẵng quê hương tôi . Tôi chơi nhân vật là LoveKim . Sever Hà Nội . Tên acc là kimbaby sau đây tôi xin kể 1 câu chuyện về 1 người mẹ và đây là câu chuyện có thật 1 con mắt , ngàn lần hối hận có 1 người phụ nữ , và bà ấy có 1 đứa con trai . cuộc sống của 2 mẹ con rất yên bình và ấm áp . nhưng vì người mẹ bị đuôi và chọt 1 con mắt , trông rất khó ưa nên mổi khi đến đón con sau giờ tan học thì cậu con trai sợ bạn bè thấy mẹ mình như vậy nên mặc cảm với bạn bè , từ đó cậu ta không cho mẹ mình đến đón nửa . và rồi thời gian cũng trôi qua , cậu con trai ngày càng lớn lên và học thành tài . cậu ta có bạn gái , nhưng không dám dẫn về nhà chơi và không dám nói cho bạn gái mình biết là mẹ mình bị như thế vì sợ bạn gái bỏ . và rồi cậu con trai qua Singapo học và có gia đình bên đó , có 1 đứa con . một hôm , vì quá nhớ con và cháu nên bà mẹ đả bất ngờ qua Singapo để tìm và gặp con cháu , nhưng sợ vợ và con thấy khuôn mặt mẹ mình như thế nên đả không cho bà mẹ vào nhà mà đưa cho mẹ 1 số tiền để về Việt Nam mua nhà ở . cũng vì thương cháu nên bà cũng không vào và quay về Việt Nam . 1 thời gian sau , Trường học cũ của cậu con trai mời về Viet Nam để dự lể Tựu trường . cậu con trai có về tham dự và ghé về thăm mẹ , nhưng thật đau đớn đó là người mẹ đã qua đời cách đây 1 thời gian ngắn . và khi đi mẹ cậu ta có để lại 1 Bức Thư '' Con yêu , mẹ lúc nào cũng nhớ và nghỉ về con , mẹ nhớ lại lúc còn bé con hay nô đùa cùng mẹ , con ôm mẹ và hôn lên đôi má sần sùi của mẹ . Mẹ xin lổi vì lúc trước đả qua tìm con mà không nói cho con biết trước , nhưng vì thật sự mẹ quá nhớ con và cháu của mẹ , và mẹ cũng xin lỗi vì lúc xưa đả để bạn bè con thấy khuôn mặt của mẹ như vậy . Mẹ thật sự xin lổi con . nhưng con không biết rằng lúc nhỏ , trong 1 lần nô đùa con bị tai nạn và bị mù 1 mắt , trong lòng mẹ không muốn phải thấy con bị như vậy nên mẹ đả bán hết tài sản để đưa Bác Sĩ lấy con mắt của mẹ thay thế cho con . Nhưng mẹ không bao giờ hối hận vì mẹ đả làm vây , mẹ muốn con được khôn lớn và thành tài . con ơi , mẹ yêu con nhìu lắm '' cậu con trai lúc ấy lấy tay sờ lên con mắt bên phải của mình và 2 dòng nước mắt tuôn ra , câu con trai nói '' ngàn lần con muốn nói rằng con xin lỗi mẹ , con yêu mẹ lắm '' Gánh trên vai những gì đau đớn nhất mẹ đem về một chén cháo cho con màn đêm xuống run người cơn gió lạnh mẹ lại nhường một mảnh áo cho con ôi tình mẹ bao la và cao cả suốt cuộc đời mãi mãi con không quên tôi tham gia không phải vì giải thưởng . mà là vì người Mẹ của tôi ..... Mẹ ơi Con Yêu Mẹ !!!!!!!!!!
Cai này e không copy . e thề lun . đó là 1 câu chuyện được viết trên 1 tờ báo Đời Sống . e đọc được và kể lại để cho các a rút kinh nghiệm và sẽ hiểu và thương mẹ mình nhìu hơn . bạn bè thì ko có đứa này thì có đứa khác . nhưng riêng cha mẹ thì các a có tìm tận chân trời cũng không có mẹ thứ 2 Cám ơn các a đả khen . hihi
Không copy nhưng đọc trên báo rồi up . Một câu chuyện cảm động, ý nghĩa, nó giống với 1 câu chuyện mình đọc trên Ola về người cha mù và kết cục đau lòng của 1 gia đình cũng chỉ vì sự nông cạn của người con.
đọc để biết . biết để tuyên truyền và nhìn nhận . tui chấp nhận là tui đọc rồi kể lại . nhưng ngoài tui ra thì có nhìu người đả đọc đâu , và có hiểu về mẹ mình không ? . còn thề thì thề , có gì đâu mà moi móc . biết là lời thề đối với các ông ko có giá trị , nhưng giờ biết làm sao giờ . CÒN NHIỀU MẢNH ĐỜI MÀ CÁC ÔNG CHƯA ĐƯỢC THẤY VÀ HIỂU ĐÂU . nói các ông cũng không hiểu đâu . các ông nếu thấy 1 người đàn bà gánh trên vai nặng 2 cái rổ và đi cả ngày ngoài đường bán thì các ông sẻ nghỉ thế nào về người đàn bà đó . hay chỉ liếc mắt qua nhìn rồi làm lơ , không có cảm giác . hãy tưởng tượng người đó là mẹ mình thì các ông sẻ hiểu .... nói nhìu vô ích đọc để biết . biết để tuyên truyền và nhìn nhận . tui chấp nhận là tui đọc rồi kể lại . nhưng ngoài tui ra thì có nhìu người đả đọc đâu , và có hiểu về mẹ mình không ? . còn thề thì thề , có gì đâu mà moi móc . biết là lời thề đối với các ông ko có giá trị , nhưng giờ biết làm sao giờ . CÒN NHIỀU MẢNH ĐỜI MÀ CÁC ÔNG CHƯA ĐƯỢC THẤY VÀ HIỂU ĐÂU . nói các ông cũng không hiểu đâu . các ông nếu thấy 1 người đàn bà gánh trên vai nặng 2 cái rổ và đi cả ngày ngoài đường bán thì các ông sẻ nghỉ thế nào về người đàn bà đó . hay chỉ liếc mắt qua nhìn rồi làm lơ , không có cảm giác . hãy tưởng tượng người đó là mẹ mình thì các ông sẻ hiểu .... nói nhìu vô ích