- Tên (biệt danh) của tôi là: Thu Muộn - Nơi đang sống: Bắc Giang - Chơi nhân vật: HoangKim - Account: quanghyfx - Server: Hà Nội - Chơi nhân vật: pr0game - Account: hotboy97 - Server: Thiên Mệnh Bài thi của tôi viết về người mẹ mang tên: Thu Muộn Thêm một sớm thức dậy Không thấy mẹ đâu nữa Căn nhà trống vắng lặng Mẹ dậy sớm đi làm. Trời vẫn chưa hửng sáng Sương còn đọng trên mầm Đôi lúc gió gào thét Làm buốt vai gầy ai? Những năm tháng ấu thơ Con nào biết mẹ đau Ngây ngô vẫn tận hưởng Mồ hôi mẹ rơi đầy Giờ đây vai mẹ mòn Con cũng đã lớn rồi Nhưng chưa thể làm khác Nỗi phiền muộn mẹ ơi Lại thêm một mùa thu Đến muộn không giống mẹ Vì mẹ luôn đi sớm Tảo tần nuôi ai hay? Con không tin mẹ ơi Tóc mẹ bạc sương sớm Gió gào thét lòng mẹ Sao không gào thét tôi Mong muốn nhỏ của tôi Hãy thương lấy mẹ mình Đừng so bì hành chính Làm đau lòng mẹ ai! Hết
Sao ko để đầu đề là thương mẹ nhỉ? Mà TM làm giáo viên dạy ''thể dục'' mà cũng biết làm thơ nhỉ.Hay đấy.
Mình viết thơ 4 câu, 5 chữ nên dồn ý vào thơ theo kiểu nén ý vì thế có nhiều người đọc không hiểu. Bác hiểu ngay được thì khả năng cảm thụ của bác tốt đấy
Mình viết thơ 4 câu, 5 chữ nên dồn ý vào thơ theo kiểu nén ý vì thế có nhiều người đọc không hiểu. Bác hiểu ngay được thì khả năng cảm thụ của bác tốt đấy good /B]
Dồn quá nên không có vần lắm ...đọc nó hơi trúc trắc Trân quý nhất chính là tấm lòng, còn câu chữ chỉ là vỏ bọc, tình cảm và suy nghĩ về mẹ của bạn mới là điều đáng quý nhất. Tuy nhiên mình xin mạn phép dự ý thơ và cảm xúc của bạn một chút được không ? Mỗi buổi sáng tinh sương Căn nhà nằm im lặng Vắng bóng mẹ thân thương Lòng con thêm trĩu nặng. Mặt người còn chưa tỏ Sương long lanh trên cành Thét gào từng cơn gió Vai gầy run mỏng manh. Lặng thầm dấu nỗi đau Vào tận sâu thăm thẳm Hồn nhiên con lớn mau Trong yêu thương đằm thắm. Con lớn trong êm ấm Vai mẹ đã gầy mòn Nhưng rất nhiều phiền muộn Lòng con bao héo hon. Thêm một mùa thu muộn Sao thu cứ trễ tràng Mùa thu không như mẹ Thoăn thoắt trên đường làng. Con nào đâu dám tin Màu sương thời gian phủ Gào thét không đứng im Xin thay muôn năm cũ Một giấc mơ nhỏ bé Xin dâng những yêu thương Đừng so bì ra vẻ Làm đau những đêm trường.
Khả năng cảm thụ thơ của bạn tốt hơn cả mình, có thể viết lại gieo vần để đơn giản hơn. . Sở dĩ mình viết như vậy cho nó chân chất làng quê, cũng vì thế ít người hiểu, đọc nó hơi lúc lắc. Mượt mà óng ả quá, câu thơ trau chuốt thì mình thấy không đúng với hoàn cảnh. Dù sao cũng cám ơn cậu đã fix lại lời thơ của mình để mọi người cùng dễ hiểu hơn.