Đôi khi ta thấy

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi Kaj_Love, 10/8/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Kaj_Love

    Kaj_Love <b>Phóng Viên Bá Vương</b>

    Vậy là cũng chỉ còn khoảng 2 tuần nữa là mình phải tạm rời xa căn nhà mà mình đã gắn bó xuốt từ khi lọt lòng cho đến giờ. Vui có, buồn có, có những lúc cãi vã xô xát với 3 bà chị và cả bố mẹ. Cũng có những lúc cả nhà quây quần chơi bài. Trong mỗi chúng ta ai cũng hẳn thân thiết với ngôi nhà của mình nhiều nhất đúng không? Nhưng đôi khi có những khi ta xa nhà ta sẽ nhớ những thứ gần gũi nhất đúng không. Mình cũng vậy.
    Cứ nghĩ rằng 1 ngày mai mình sẽ phải ngủ trên 1 chiếc giường khác, 1 căn phong khác và sống cùng 1 con người khác có thể là bạn bè mà không phải là những người thân trong gia đình, mình cảm thấy sợ và có chút vương vấn không muốn đi đến và sống trong cái hoàn cảnh mà mình đang nghĩ tới.
    Hàng ngày, mình vẫn ngồi trên chiếc ghế đó, vẫn gõ cái bàn phím đó, vẵn ăn cơm trong căn phòng đó, nhưng hôm nay mình có 1 cảm xúc rất lạ. Trong lúc đang đứng ngoài sân mình bỗng đưa mắt nhìn vào trong nhà, thân thuộc và gắn bó. Nếu phải đi xa chắc mình sẽ khóc vì nhớ nhà.
    Vẫn cãi nhau với các chị gái nhưng giờ các chị đã đi lập gia đình rồi, thấy thiếu vắng lắm.
    Hôm nay mẹ đã vào viện với chị gái mới sinh cháu. Mình không đi được vì ở nhà bố còn đi làm mình phải ở nhà nấu cơm cho bố để khi trời muộn bố trở về nhà có cơm ăn. 4 ngày nay rồi mình vẫn vậy nhưng hôm nay mình chợt nghĩ, 1 mai ta sẽ phải xa nơi này trong 2 3 năm học. Vậy ta sẽ sống ra sao khi không có gia đình ở bên.
    Chợt buồn. Hàng ngày vẫn đi lên đi xuống vài lần trên bậc chiếc nhà nhưng hôm nay mình mới thấy có 1 bụi hoa dại nhỏ nhỏ, trắng trắng mọc lên ở khe bậc. Bông hoa nhỏ màu trắng thật đẹp trong nắng chiều dù nó đã héo tàn. Có lẽ nó đã nở rộ được 2 3 ngày rồi. Tại sao giờ ta với biết loại hoa này? Tại sao giờ ta mới biết nó đã tồn tại ở ngay góc khe bậc thềm này? Có phải chính vì đôi khi ta vô tâm mà đánh mát giá trị của cuộc sống không?
    Màn đêm đang dần buông xuống khung cảnh vĩnh phúc âm u 1 chút vì mây đen. Mình 18t rồi nhưng có 1 đặc điểm là sợ sấm chớp. Mỗi khi mưa có sấm chớp lóe lên trên bầu trời mình thường bò sang ngủ cùng mẹ. Hôm nay có thể mưa không? Mình sợ mưa vì hôm nay mẹ không có nhà hay là mình đang sợ những ngày tương lai khi xa nhà đi học tập sẽ không cò mẹ, còn chị, còn bố ở bên. Buồn và lòng rối bời
     
    vbdarkking thích bài này.
  2. Cố lên e,cách đây 6 năm a cũng như e. Buồn,hụt hẫng khi ldau tiên phải xa bme,xa cái nơi mình gắn bó quen thuộc bấy lâu. Nhưng 6 năm ở Sing,đã làm a thay đổi nhiều,trưởng thành hơn nhiều. Cố lên đừng để vấp ngã,phải biết đứng dậy. Chúc e đạt đc những điều e mong muốn,khi xa bme hãy nhớ câu này e nhé: Ko ai tốt vói mình bằng chính mình,đừng đặt lòng tin quá nhiều vào 1 ai. A đúc kết đc sau 6 năm xa nhà đấy. bây giờ a 24tuổi. Chắc có thể xưng a với e đúng ko
     
    Kaj_Love thích bài này.
  3. Kaj_Love

    Kaj_Love <b>Phóng Viên Bá Vương</b>

    Cam on ong anh da chia se nhe
    Em thay hut hang khi xa bo me lam :((
    Co le em con tre nen the
    Sr nhe vi ra net ko co vietkey
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này