Hà Nội Khoảnh kHắc âm tương- khi sang nước bạn và gia đình Minh,cuộc sống.

Thảo luận trong 'Hình ảnh MU' bắt đầu bởi jenny_detective, 28/1/14.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Liên lạc với tôi tốt nhất qua:Nhân vật trong game của tôi: AngelOcean
    Cụm máy chủ: mu hà nội ss6
    Số điện thoại nhận thưởng (nếu bạn không chơi game): +7968.891.9690
    Nơi tôi sinh sống: Moscow
    Liên lạc với tôi tốt nhất qua:yahoo:jenny_detective_9x or pm tôi qua nich diễn đàn này
    trước hết tôi xin viết bài này ko vì chút giải thưởng mà đơn giản chỉ là góp một phần cho diễn đàn đi lên và lớn mạnh phát triển hơn hiện tại,Vì nó cũng là thực tế về cuộc sống hiện tại của tôi.Bài Văn nếu có nhiều đoạn sai sót,sai chính tả,ko đc như người đọc xin được góp y chân tình của mọi người... Xin căm ơn...
    - Tháng 2 đã sắp đến gần lại sắp đón chào một mùa Xuân mới và chia tay một mùa Đông gần như đã qua,không khí lúc này có một chút âm của mùa Xuân tươi tắm rộn ràng hoa nở có chút lạnh của mùa Đông để lại.nhưng không khí của ngày hôm nay rất đẹp.Ngoài đường phố tấp nập xe cộ qua lại, người người nhà nhà đua nhau ra đường mua đồ sắm Tết.... Lúc này không khí rộn ràng chào đón Xuân mới.Còn tôi lại ngơ ngác giống như mọi người vẫn thường gọi là "Chàng Ngố" chỉ còn vài hôm nữa là tôi sẽ đi Sang Nga lý do tôi ở nhà rất ham chơi,trểng mảng trong việc học tập của mình,Bố mẹ tôi sợ tôi "Nghiện Ma Tuý, Game,Gái gú"... v.v Bắt tôi sang đấy,thật sự tôi chả thích sang đấy một chút nào,vì hè năm tôi học lớp 5 cũng sang đấy chơi rất tẻ ngạt vì lúc đó tôi ko có bạn,và cũng ko biết tiếng nga để giao thiếp với những người nước ngoài.
    Và bố mẹ tôi bắt tôi ở nhà học tiếng Nga trong cắn phòng 4 bức tưởng cứ hình dung ra chẳng khác gì trại giạm đang giảm Long Người bị nghi vấn cả.lúc đó tôi mới học và biết được mấy từ như здраствуйте= xin chào, спасибо=cảm ơn,привет= chào thân mật... Và một số từ khác...
    Đôi khí học cảm thấy chán vì xung Quanh ko có bạn? Lúc đấy tôi chỉ nghĩ đến Game, và cách chơi thế nào mới là chiến thuật pk thắng đối phương chẳng nghĩ đc gì hơn cả.
    Cái suỹ nghĩ về quá khư của tôi ve hồi lớp 5 mà lòng cảm thấy sợ hãi khi phải sang đấy.
    Bông nhiên tôi dật mình khi nghe bố tôi và mẹ gọi điện về "Báo" tôi ngày Mai ra sân bay đế sang Nga với Bộ mẹ,tôi đá cố gắng từ chối rất nhiều,nhưng ko nhận đc.Bố tôi sang Nga lao động năm 1990 theo xuất khẩu lao động Nga-Việt và đến năm 1991 tức 1 năm sau mẹ tôi cũng đi xuất khẩu lao động và 2 người quen nhau ở Nga lúc đâu là bạn và qua 2 năm mon men trải qua bao sóng gió đã khiến họ lại gần nhau hơn và yêu nhau,1 năm sau tôi Sinh ra tôi,tại đất nước bạn.
    "Cảm giác" lúc tôi bước vào phòng chờ cũng là lúc hồi hộp nhất,Chẳng khác gì ngồi xem phim mà chưa đến giờ, nhưng cũng có chút lo Âu,có chút vui, cảm giác lúc đấy thật kho hiểu.
    đến khi có thông báo "mời quý Khánh vào máy bay" lúc đấy tôi còn hồi hộp hơn,một cô tiếp viên ở đâu chạy lại và bảo tôi lên máy bay xin quý Khánh vui lòng tắt máy ĐT,và tôi cầm chiếc vế trên tay hỏi cô ấy chỗ tôi ngồi ở đâu.cô ấy chỉ tôi cho tôi ngồi đúng ví trí,ôi nụ cười của cô ấy mới trìu mến làm sao,đôi mắt lòng lanh,nụ cười má lúm đồng tiền.và đến khi thông
    "Báo" mới quý Khánh về vị trí máy bay 15p nữa sẽ cất cánh,và cô ấy lại quay đi nói với những người xung Quang mình báo họ tắt máy đt, lời nói thật dịu dàng và dễ nghe làm sao.
    Và sau 9 tiếng tôi đã Hạ cánh tại sân bay của Nga Aer-pót tại phòng Hải quan làm giấy tờ thủ tục tại đấy để bước ra sân bay.
    Tôi đã mượn người Nga chiếc điện thoại bằng ngôn ngữ mình học bồi khi mình ở Việt Nam về tiếng Nga. Cách mượn máy. Tôi chỉ biết từ дайте мне такой...=đưa cho tôi cái gì đó,trong khi từ đưa cho tôi điện thoại tôi ko biết,và người Nga họ đã bật cười khi tôi nói,và họ ko hiểu tôi đang nói cái gì? Tôi chỉ việc đưa tay ra ký hiệu để họ hiểu tôi và mong họ sẽ cho mượn,họ cấm chiếc đt kiểm trả Tài khoản xem còn nhiều ko để dự trù gọi cho người thân,và KIểm trả cho thấy Tài khoản vẫn còn hơn 100rub và họ đã vui lòng cho tôi mượn và tôi đã gọi cho bố tôi,bố tôi nhấc máy lên..."Alo" tiếng như đang chờ đời ai đó,như đang nói với người nghe nhanh lên,tôi muốn đc gặp người đó,tôi trả lời: con đây,con của bố đây. Bố tôi trả lời: con là ai? Tôi trả lời: con là Đức Anh của bố đấy ông lúc đó thật vui sướng,như đang muốn nhảy lên,và ông kêu lên con Đang ở đâu hay ra sân bay đi,bố đang ở đấy chờ con,nhanh lên con yêu nhé,tôi lúc đấy thật là vui sướng bao nhiêu khi nghe những gì ông nói.
    Và tôi vội vàng dập máy để chàng thành niên còn gọi cho người thân ... Và tôi hỏi mọi người ra cửa Hải quan Như thế nào,và hỏ bảo đi cùng họ,và tôi đã đến xếp hàng,lúc này rất Đông người xếp hàng tôi thì rất nóng ruột muốn ra gặp ông ấy xem bao Năm xa cách ko gặp nhau xem có khác gì xưa ko,ông còn nhận ra tôi ko,tôi có cao hơn trước ko bao nhiêu câu hỏi tôi đặt ra,và khoảng 3 tiếng chờ đợi xếp hàng cũng đến lượt tôi,cô Hải quan hỏi tôi tiếng Nga tôi ko hiểu gì cả,chỉ biết lắc đầu và chỉ cho cô ấy giấy tờ của mình,cô ấy nhìn tôi chằm chằm đôi mắt rất nghiêm khắc, nét mặt nhăn lại,xem người trong ảnh có phải là tôi ko, tôi lúc đó chỉ biết gãi đầu và nhìn cô ấy,và cầy bảo tôi đi đi,tôi vẫn ko hiểu đành phải đưa 2 lên ngang vài và rang rộng 20cm để ký hiệu tôi ko hiểu... Cố ấy biết chắc biết tôi ko hiểu,nên lấy tay ký hiểu lại như bảo tôi đi đi... Và tôi bước ra khỏi sân bay lúc đó trời rất lạnh tôi đoán chừng -16% độ người tôi run rẩy,lúc đó đang là đêm tôi nghĩ chắc nhiệt độ lại tăng lên rồi,mà trong khi tôi mặc có 2 chiếc áo,một chiếc áo phông và một chiếc áo khoác mỏng của mùa thủ,nên rất lạnh...
    2 tay lúc đó đỏ lên,2 Gò má của tôi lúc đó đỏ rực lên,người lạnh quá đành phải nhạy lên cho bớt lạnh,và ngôi Mông chờ ông ấy sẽ tìm đc mình,và nhanh lên lúc đó bụng tôi lại kêu lên chẳng khác gì nồi nước đang sôi.
    Và ở đâu đó trước mặt tôi,nhìn ko rõ,vì nó xa lắm,chạy lại gần tôi và ôm tôi thật chặt và xoay tôi mấy vòng như chiếc chong chóng vậy,vừa xoay vừa kêu "Con" của bố đây rồi,bố đã tìm được còn,trong vòng người đông Chen chúc,con của bố bố yêu con, và ông thả tôi xuống và ôm tôi thật chặt,tôi gần như ko thở đc,lòng như thắt lại, người lúc đó thật vui sướng,ko tả lên bằng lời.
    cuối cùng bảo 7 năm xa cách tôi cũng đã đc gặp lại ông...
    Và tôi đã cố gắng học và viết đc ngôn ngư tiếng nga trong vòng 1 năm.
    đấy là kỷ niệm tôi có đc,và chia sẽ...hay thì Like,ko hay xin đừng ném đá cảm ơn:)
     
  2. Cảm động quá like like.........
     
    jenny_detectiveBố Bé Mỡ đã thích.
  3. Bố Bé Mỡ

    Bố Bé Mỡ Nhà Cái đến từ Châu Phi

    Cái này HÓT nè :)
     
    jenny_detective thích bài này.
  4. Tks các bạn đã gé qua đọc toppic của mình xin cảm ơn :D
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này