Kỉ niệm của tôi.

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi tranducviet, 22/8/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Kỉ niệm tuổi ấu thơ.
    “Công cha như núi Thái Sơn
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
    Sau một ngày làm việc mệt mỏi chợt nghe đâu đó tiếng hát ấm áp quá.Chợt nhớ ra đã lâu lâu rồi mình chưa về thăm nhà.Có thể con thích đi chơi cùng bạn bè ,thích ra Hồ Gươm ngắm cảnh,thích đi xem phim với ai đó nhưng sau tất cả con thèm cái cảm giác bình yên ở nhà.Chỉ ở bên mẹ bên ba con mới thấy mình bé nhỏ và được yêu thương biết bao.
    Mẹ tôi một giáo viên dạy đia lí trung học,đến bây giờ mẹ cũng đã có 30 năm trồng người cho đất nước.Tôi còn nhớ những năm đầu của thập kỉ 90 lương của giáo viên thời đó thấp lắm.Cuộc sống gia đinh tôi cũng như bao gia đình khác thời đó rất khó khăn.Ngoài dạy học mẹ phải làm thêm rất nhiều việc để cho hai chị em tôi được ăn học đầy đủ.Cuộc sống của tôi cứ êm đềm như thế nhưng có một kỉ niệm về mẹ mà tôi còn nhớ mãi.
    Ngày tôi bắt đầu vào cấp 2 bố mẹ đã cho tôi lên học ở trường huyện.Vào 1 môi trường mới văn minh, hiện đại hơn nhiều canh tranh và cũng nhiều cám dỗ hơn tôi cũng dần dần có những thay đổi.Tôi nhanh chóng bắt nhịp với việc học tập nâng cao ở đây nhưng cũng đồng thời tôi đua đòi theo cuộc sống của các bạn ở đây.Thấy các bạn có xe đẹp ,quần áo đẹp,cặp sạch đẹp tôi cũng đều đòi bố mẹ mua cho.Có lẽ vì không muốn tôi thiệt thòi với các bạn cùng lớp nên bố mẹ đều mua cho tôi những thứ đó.Đến một hôm có một bạn trong lớp được bố mua cho một chiếc đồng hồ đeo tay rất đẹp.Cả lớp chỉ có một chiếc lên ai cũng muốn xem cả,và tôi lại về đòi bố mẹ mua cho.Khác với lần trước lần này mẹ tôi không đống ý mẹ bảo tuổi con chưa cần đến đồng hồ.Không được đáp ứng tôi tỏ ra giận rỗi với mẹ và tôi quyết định không nói chuyện với mẹ đến khi nào mẹ đồng ý thì thôi.Kể từ hôm đó không khí gia đình trở nên nặng nề hơn.Tôi không nói bố mẹ cũng ít đi nhiều .Tôi cũng cảm thấy khó chịu nhưng vì tính hiếu thắng tôi quyết tâm không chịu mở lời trước với mẹ.Có thể chuyện này sẽ kéo dài nếu như không có một chuyên.
    View attachment 9608

    Đợt đó đang là mùa đông tôi lại đi học sáng.Thói quen thường ngày là 6h sáng mẹ gọi tôi dậy đánh răng rửa mặt rồi ăn cơm.Nhưng kể từ khi giận rồi vì không muốn mẹ vào gọi lên tôi tự mình dậy sớm hơn.Dù khó chịu vì chưa quen nhưng chính điều này đã giúp tôi nhận ra nhiều điều.Một hôm,hai hôm ...một tuần hình ảnh mà trước giờ tôi không để ý là bóng dáng manh mai của mẹ đang tất bật dọn dẹp và chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.Nhìn thấy mẹ đi đi đi lại dưới trời mua phùn gió rét,nhìn thấy tay mẹ đỏ lên vì nước lạnh và thấy mẹ vội vã chạy đi mua chút thức ăn cho tôi vì mẹ biết không có thức ăn tôi ăn rất ít.Trong lòng tôi cũng nhận ra lỗi lầm của mình nhưng tính cố chấp khiến tôi vẫn yên lặng.Cho đến ngày thứ bảy tôi vẫn dậy sớm ,mẹ đang đun cơm trong bếp.Chẳng biết vì khói hay vì điều gì tôi thấy mắt mẹ rớm lệ và mắt tôi tự dưng cay cay.Tôi vội vã chạy đến ngồi bên dựa vào người mẹ.Tôi khóc nức nở mà không nói lên lời nhưng có lẽ mẹ hiểu và tôi thấy mẹ khẽ mỉm cười.Chưa bao giờ tôi lại thấy ấm áp đến vậy ,không phải vì bếp lửa mà là vì tình mẹ.Cũng từ đó tôi không bao giờ bỏ ăn sáng bởi đó là thói quen mẹ đã tạo cho tôi.
    PHP:
    Bây giờ tôi chỉ muốn cho nhanh hết tuần để được về quê bên gia đình bên mẹ ,bên ba.
     
    Lynh Nhicuong001 đã thích.
  2. Uuuuuuuuuuuuuuuuupppppppppppp:))onion44:onion44:onion44:onion44:onion44:onion44:onion44:onion44:onion36:onion36:onion36:onion36:onion36:onion36:onion36:
     
  3. 8->:)>-uppppppppppppppppppppppppppppppppppppppppp
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này