ma là có thật.gặp được cũng tuỳ vào hoàn cảnh.dì út và các bác tớ kể.nhà bạc hiện đang ở.tầm buổi trưa ngủ.chăng may mở mắt thì nhìn thấy trong góc cửa có 1 đôi chân.nhìn thấy chân thôi nhé.hỏi kĩ thì biết đấy là 1 bác là liệt sỹ là anh của bác trai mình.
tớ ở nhà trọ 1 mình giữa cánh đồng bên cạnh phòng có cái mộ tổ của nhà nao to lắm trưa nóng toàn ra đấy nằm ngủ. gio` nghĩ lại mới thấy ghê
Ngủ ngoài mộ là bình thường mà.MÀ có phải ai cũng dc gặp Ma đâu.Nghe người trước kể lại là phải hợp thì mới gặp dc Ma
Mấy lần đầu tớ bị bóng đè sợ gần chết , sau rồi quen thấy hay hay còn nghịch được với nó . Có lần mở mắt nhìn xung quanh thấy tất cả mọi thứ nhưng ko thể nào gượng dậy được , bình tĩnh 1 lúc dùng sức đạp chân xuống giường thế là tỉnh , đúng là khó hiểu
thế thì có gì.chả là ở quê.ông bà nội ở khu 5.khu 5 cách thị trấn có 1 cây.nhưng mà khổ nỗi là xung quanh có đến 3 cái nghĩa địa.2 cái của người việt.1 cái made in china.hồi nhỏ thì đi chăn bò với bon bạn.thì trèo lên mộ.rồi chui cả vào bên trong.dưới hồ sen quan tài đầy ra. buổi tối đi tiểu thôi cũng run run.phải hát hò cho tự tin.nhất là đang mùa hè trời mát đang đi thì có con đom đóm to bự quây xung quanh mình.rợn tóc gáy lên.ối trời ơi.
Nhà tui cũng gần nghĩa đia cũng 1km nhưng của làng bên cạnh.Và gần đó có cả mộ tổ của họ .Hồi nhỏ còn ra đó nô đùa .Bình thường mà
tớ thì bóng đè lai là mơ khủng long.lúc đầu nhìn nó bé thôi.sau dần nó to hơn.đuổi mình chạy té khói. bóng đè mình thích là lúc mơ nhẩy từ nhà cao tầng xuống.rơi mãi.ú ớ không sao dậy được.cuối cùng an ủi.mình đang mơ.phải cố thoát ra.và tỉnh dậy.
đồng ý với cưng này cố gắng lấy súc vùng đậy nhung khi đậy rùi giắm mắt vào vẫn bị đạy uông hớp nước ok ngay