Khi con tim thổn thức...

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi gLaditor, 15/8/14.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Đã lâu lắm rồi,tôi tự cho mình cái sự kiêu hãnh vì vẻ bề ngoài lạnh lùng cuốn hút mặc dù không được gọi là đẹp.
    Đã lâu lắm rồi,tôi vẫn vui cười và cảm thấy thú vị khi quay quanh mình là 1 tá đứa con gái thích cưa cẩm.
    Đã lâu lắm rồi,tôi cứ ngỡ mình là người hạnh phúc khi nhận được sự quan tâm từ quá nhiều người và có một cuộc sống có thể cho là bao nhiêu người mơ ước.
    Và Đã lâu lắm rồi... Cho đến một ngày tôi nhận ra được mình yêu em nhiều như thế nào.
    Tôi hờ hững với tất cả những đứa con gái xung quanh mình để quan tâm đến em. Tôi từ bỏ những cái sở thích của riêng mình để tập làm quen với những sở thích của em. Tôi vẫn nghĩ là t.y tôi dành đến em đủ to lớn để thay đổi em. Để xóa đi những buồn phiền của cs. Để tôi có thể đưa rộng vòng tay đón đỡ và che chắn em trước bộn bề khó khăn. Để chứng minh cho em thấy đôi vai rộng và sạm đi qua bao sương gió cuộc đời,đôi tay chai sạn vì khó khăn bao ngày qua là điểm tựa vững chãi để em có một cuộc sống hạnh phúc. Và để đến một ngày mọi thứ chợt vụn vỡ.
    1 ngày rãnh rỗi trong chuỗi ngày bận rộn. 1 ngày thành phố Đà Nẵng chợt nóng trong chuỗi ngày mát mẻ. 1 ngày tâm hồn lung lay khiến tôi muốn tự dắt chiếc xe ra và đi dạo. Phải chăng là ngày định mệnh :).
    Lồng ngực như thắt lại,khó thở lắm em ạ,làm sao có thể cảm thấy dễ thở khi người ta đang ôm cả thế giới của tôi vào lòng :). Làm sao có thể giữ con tim thôi ngừng đập mạnh để nhắm mắt xóa tan những hình ảnh trước mắt... Tôi vẫn mạnh mẽ như ngày nào.. Tôi vẫn đủ cứng rắn để chứng tỏ mình là người đàn ông không biết khóc trước sóng gió cuộc đời. Nhưng chỉ là nước mắt chảy ra thôi mà :). Ngậm ngùi quay lưng đi và vẫn điềm tĩnh như không có gì. Để ngày mai đứng trước mặt em và nở nụ cười cay đắng. Làm sao có thể cười khi đứng trước mặt tôi là một cô gái với trái tim thuộc về người khác không phải tôi... Vậy mà tôi đã làm được đấy.
    Không biết là che dấu hay tự chứng minh mình mạnh mẽ bằng việc cố nhết mép lên nở nụ cười nhìn em. Người mà tôi vẫn đi học cùng 2 năm cấp 3 và 3 năm đại học. Người vẫn thường ngồi sau lưng tôi,tựa vào vai tôi mỗi lúc buồn. Người vẫn đứng trước mặt tôi khóc thật to mỗi lúc không kiềm chế được cảm xúc. Để rồi hôm nay tôi tự hỏi mình là ai :) mình là cái gì trong cuộc đời cô ấy :)... Và đến bây giờ,khi đang ngồi đốt những điếu thuốc phả khói vào chiếc laptop bên ly cà phê đắng cuối ngày. Tôi vẫn không trả lời được câu hỏi đó. Câu hỏi đơn giản thật...
    Từ ngày đó,tôi tự ban cho mình cách sống mới,ít nói hơn,hay cười trừ trước những câu chuyện đầy cảm hứng,hay hút thuốc trong giờ giải lao. Hoặc ban tặng cho mình ly cà phê đen không đường cuối ngày. Bởi vì người ta bảo " Cà phê đắng bỏ đường cho ngọt. Tình cay đắng biết bỏ gì đây ". Tôi đã tự chịu được cái cay đắng của cuộc tình này thì có khó khăn gì với ly cà phê không đường. Ít ra nó vẫn không đắng hơn những gì em tặng cho tôi.
    - Gửi đến em người con gái không thuộc về tôi -.



    p/s: Đã tham gia diễn đàn cũng khá lâu. Nhưng đây là lần đầu tiên mình bước vào box này. Cũng là lần đầu tiên tự viết những dòng tâm sự về cuộc đời buồn tẻ.
    AE đi qua nếu cảm thấy đọc quá dài và quá phiền thì cho mình gửi lời xin lỗi :). Đó là tất cả cảm xúc của mình những ngày tháng qua. Không diễn tả được = lời nên chỉ viết vậy thôi...
    Chúc anh em có những giờ phút thư giãn thoải mái và vui vẻ...

    Huỳnhh Minh 15-08-2014
     
  2. Các bác rảnh nhi
     
  3. Chúc anh em có những giờ phút thư giãn thoải mái và vui vẻ...
     
  4. Chúc anh em có những giờ phút thư giãn thoải mái và vui vẻ...
     
  5. buồn quá ko vui đc
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này