Hà Nội 28/09 đáng nhớ

Thảo luận trong 'Hình ảnh MU' bắt đầu bởi Bố Bé Mỡ, 29/1/14.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Bố Bé Mỡ

    Bố Bé Mỡ Nhà Cái đến từ Châu Phi

    Nhân vật trong game của tôi: DeNhatMu
    Cụm máy chủ: Hà Nội
    Số điện thoại nhận thưởng (nếu bạn không chơi game):
    Nơi tôi sinh sống: Bình Dương
    Liên lạc với tôi tốt nhất qua:sdt 0979325789

    Câu chuyện của tôi.

    Buổi sáng thức dậy, mở cửa, vạn vật vẫn vậy, gió vẫn thổi, trên trời mây vẫn bay nhìn ra ngoài đường xe đang chạy cuộc sống vẫn hối hả và tôi vẫn vậy, công việc vẫn như thế, như thường ngày và 1 ngày mới bắt đầu.
    Có thể không ai còn nhớ hay không có biết nhưng với tôi hôm nay thật đặc biệt so với những ngày bình thường khác và tôi dường như chờ đợi cho 1 điều gì đó, không biết rõ chính xác là đíều gì nữa nhưng trước hết là tôi đi làm việc đã. Và rùi cô ấy đi qua nở 1 nụ cười, vẫn là nụ cười đó vẫn ánh mắt đó, chúng tôi không dám nhìn nhau thật sâu hay bộc lỗ rõ tình cảm, tôi cũng quay mặt vào bên trong lè lưỡi rùi mỉm cười như mọi khi, không để ai phát hiện ra, có lẽ với cả 2 như vậy là cũng vui rồi. Cô ấy bước qua bên kia đường, tôi bất chợt 1 cảm giác bất an, ôi không có lẽ cô ấy không nên mua thứ đó, đừng mua gì cả, có lẽ điều tồi tệ xẽ sảy ra, tôi đã phần nào hình dung được điều đó và tôi dành thời gian dõi ánh mắt theo, "có lẽ nếu lúc ấy tôi biết được cô ấy xẽ làm thì tôi đã ngăn chặn được điều đó". May quá không có gì cả, cô ấy về rùi và trên tay không mang theo bất kì thứ gì, tôi nghĩ điều tồi tệ mà tôi sợ đã không đến.

    Khoảnh khắc đáng nhớ

    Và rùi thì điều gì phải đến cũng đã đến, thật bất ngờ khiến tôi không thể có bất cứ 1 kháng cự nào, đúng lúc mà tôi không ngờ đến nhất. Tôi đang ngồi trên ghế anh ấy tiến lại gần tôi và nói" cho hỏi ở đây ai tên là toàn nhỉ" mọi ánh mắt hướng về phía tôi, tôi cũng chưa biết chuyện gì đang diễn ra, bất định nói " em anh ạ" và tôi nhận được 1 chiếc bánh Gato với lời nhắn " có 1 cô bé xinh xinh tặng em nhân ngày xinh nhât, chúc sinh nhật cui vẻ". Tôi đỏ mặt và không còn cách nào là nhận chiếc bánh, bầu không khí trở nên căng thẳng vì tôi và mọi người ai cũng biết ai là chủ nhân tặng chiếc bánh đó. Mọi câu hỏi, mọi chỉ trích đều nhắm vào tôi, tôi cũng đâu cam chịu như vậy, tôi cũng đã rất quyết liệt, cũng chưa biết xẽ làm gì nhưng tôi quyết giữ chiếc bánh đó, còn nhớ có 1 chiếc cốc bị đập nát dưới sàn, mọi người muốn tôi trả lại chiếc bánh và nói rõ với cô ấy, nhưng tôi không biết nói gì và đâu thể làm như vậy được. " Mày mang cái bánh bánh đi đâu thì mang đừng đem rác rối đến nhà tao" tôi còn nhớ mãi câu nói ấy. Kiên định nhưng không chịu được áp lực, cũng vì từ lâu tui đã học được chữ "NHẪN" rồi, tôi không muốn bất cứ chuyện gì vượt ra khỏi tầm kiểm soát, Lẳng lặng cầm chiếc bánh mang đi, tôi mang qua gửi bên tiệm bánh nhờ bán hộ nhưng tôi không lấy lại tiền, xẽ có 1 lúc tôi nhận lại chiếc bánh đó, coi như gửi vậy sau này phụ bao nhiêu thì tính sau. Tôi không thể phụ tấm lòng của cô ấy,không thể trả lại được, tôi cũng dặn dò những người có thể nhờ cậy đừng nói cho cô ấy biết sợ cô ấy xẽ bị tổn thương, bánh chưa được ăn nhưng khi được hỏi thì tui nói ăn hết rùi, ngon lắm, khi được hỏi trên bánh ghi những gì thì tui lấy lý do gì đó bận rùi cúp máy vì đã biết hình thù nó ra làm sao đâu, thật thấy xấu hổ và cảm thấy tội lỗi.
    Nếu bình thường hóa thì nó chỉ là món quà của những người bạn hay quen biết tặng cho nhau, nhưng mọi người lại làm ầm lên như thế, tôi đã nuốt chọn chén đắng này, tôi đau lắm. Trước giờ tôi không có thói quen tổ chức sinh nhật tôi cũng không quen được tặng quà nhưng 90 triệu người dân việt nam không ai dành cho tôi được 1 lời chúc, 1 món quà chỉ có 1 người nhớ thì lại phải khước từ và mang đi trả, mới nghiệt ngã, cay đắng làm sao.
    Tôi biết ngày mai, trái đất xẽ vẫn quay và tôi vẫn phải sống nhưng những lời nói đó và sự kiện đó đã hằn sâu trong trái tim tôi, in sâu trong lòng tôi, tôi xẽ nhớ mãi ngày đó, cái ngày mà tôi tròn 21 tuổi, Bây giờ càng về cuối năm tôi chỉ càng mong sao thời gian trôi thật nhanh cho mau qua đi năm 2013 với tôi đầy đau thương và nước mắt.
     
    Last edited: 29/1/14
  2. Chú ý lỗi chính tả :D
     
  3. Mình rất khoái soi lỗi chính tả trầm trọng của tên này =))

    Khi viết 1 bài văn hay 1 gì đó quan trọng thì tối kỵ dùng ngôn ngữ 9x. Trong bài viết có quá nhiều từ này
    bộc lộ
    cô ấy sẽ
    vui vẻ

    Và vân vân lỗi chính tả khác mà mình không thể liệt kê nổi.
    P/S: Soi chính tả là thú vui nho nhỏ =))
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này