Ngồi một mình trong quán Bar lạnh lẽo Thấy cuộc đời này thật bạc bẽo với ta Nhớ ngày xưa rất hạnh phúc, vậy mà... Ôi ngày tháng đã làm ta điên đảo! Ở nơi đây, cũng chính căn phòng này, Tôi hồi đó thật oai phong lẫm liệt Set Kion, cánh Thiên Đàng tinh khiết Sống cuộc đời đây đó khắp mọi nơi. Nhưng lúc đó, một thiên thần bước tới, Vẻ đẹp của nàng làm rung động trái tim ta, Thật kiêu xa trong Thánh Nữ 13, Cánh Thiên Thần càng thêm phần lộng lẫy. Tôi và nàng đã cùng nhau vui nhảy, Vũ điệu diệu kỳ, vũ điệu của Tình Yêu Mắt nhìn nhau như biết nói bao điều, "Trái tim này, Anh dành cho Em đó". Thật khó diễn tả những tháng ngày hạnh phúc, Những tháng ngày, hai đứa được bên nhau. Đánh RoBo nơi Tarkan cằn cỗi, Giết Quỷ Biển tại vùng biển Atlans, Lại lên trời để tiêu diêt Phượng Hoàng. Khi nào mệt lại cùng nhau cưỡi ngựa, Lại vui đùa trên đồng cỏ Noria, Hay cưỡi Phượng dạo quanh trời Icarus. Rồi một đêm, trong nhà thờ Davias Chúng tôi nguyện thề, mãi mãi thuộc về nhau Dù không sinh cùng tháng cùng năm, Nhưng nguyện chết cùng năm, cùng tháng! Nhưng cái ngày định mệnh kia đã đến Ngày mà nàng đã mãi mãi xa tôi, Đến một phương trời quá xa xôi Không bao giờ gặp lại Người Yêu nhỏ bé. Nguyền rủa thay, cái ngày mà hắn tới Tên sát nhân gieo cái ác tày trời, Khi bước tới cồng làng Davias, Hắn điên cuồng sát hại chẳng chùn tay, Thật không may cho nàng tiên nhỏ bé, Không biết gì mà cứ thế bước đi, Chỉ một phát Combo mà thế gian đảo lộn, Cuộc đời nàng đã kết thúc hật sao? Tôi cố nghĩ đó là giấc chiêm bao, Sẽ kết thúc khi mà tôi tỉnh dậy, Nhưng than ôi, mọi chuyện đâu phải vậy, Đã xảy ra rồi, ở ngay trước mặt tôi. Tôi xông tới, điên cuồng chém hắn Bao oán hận dồn vào hết nhát đao Chẳng được gì vì lực hắn quá cao, Tôi nằm xuống mà lòng đầy thù hận. Nhưng ông trời cũng không quá bất công, Tôi không chết mà còn thoi thóp sống, Quyết trả thù kẻ cướp mất trái tim tôi, Làm cuộc sống của tôi vào ngõ cụt. Tôi ẩn mình trong rừng hoang Aida Ngày đêm luyện cho mình thêm khỏe mạnh, Học được thêm nhiều tuyệt kiếm, công phu Tại vùng đất Kanturu đổ nát. Thật may mắn khi luyện được sói tinh, Khi thấy mình đã được sức tuyệt đỉnh Tôi cưỡi sói khắp nơi để tìm tung tích, Của kẻ giết người độc ác năm xưa. Vượt qua cái nóng tại hang dơi Tarkan Cả cái lạnh của trời Davias, Công sức tôi cuối cùng được đền đáp, Thấy hắn rồi, tòa tháp Losttower. Hắn vẫn vậy cho đến tận bây giờ, Kẻ sát nhân không có gì thay đổi Trông thấy hắn tôi liền xông ngay tới, Đánh liên hoàn, hắn chẳng kịp trở tay, Đến lúc này hắn nhận ra người cũ "Thật bất ngờ, người chết sống lại sao?" Tôi nhất quyết không nói một lời nào, Lòng oán hận đã dâng cao tột độ. Bõ bao tháng ngày luyện tập tạo rừng sâu, Chịu bao nhiêu là đắng cay, tủi nhục Cuối cùng thì cũng giành được vinh quang, Hắn đã chết trong khiếp sợ, sự hoang mang tột đỉnh. Tôi vui mừng vì thù kia đã trả, Nhưng vẫn buồn vì mãi mãi xa Em. Chiến thắng kia liệu có lại được những gì Của cuộc sống êm đềm tôi thủa trước. Tôi lầm lũi lê đôi chân nặng bước, Quay trở về vùng đất cũ năm xưa, Nơi mà người yêu tôi nằm xuống, Không một người đưa tiễn lúc chia ly. Mộ xanh quá, không có ai nhổ cỏ Có lẽ việc này chỉ có của tôi thôi, Lặng quỳ gối, mà lòng nghe thổn thức " Tiên nữ à, Anh sẽ mãi bên Em...! " Có tiếng xa săm văng vẳng trong vô thức, Có phải nàng về để đón bước tôi đi...?! =========================
bài này hay nhỉ có thể thêm bài nào hay ơn nữa ko.Bài này hơi dài đọc xong đeo thêm kính cận thì chết em.Cho bài nao ngắn thôi