[Event] Viết về người phụ nữ bên cạnh chúng ta.

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi MU_0nline, 2/3/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. bình thường thui nhưng đừng động vào e :-s nó cứ thích trêu lần đâu tiên có cảm nghĩ nó lại …
     
  2. không đi ngủ vs n.y đi :)):)):))
     
  3. tí nữa mới đi ^^~ đi cc đã :))
     
  4. Kaj_Love

    Kaj_Love <b>Phóng Viên Bá Vương</b>

    hàng khuyến mãi đây ngon ăn đi bác
     
  5. lại ăn gạch đó tao với Cường cùng đả :)
     
  6. Họ và tên : Nguyễn Đức Thành
    Biệt danh : Thành vổ
    Tên nhân vật : (id) wincc - Thiên Mệnh
    Không Dám Yêu Em!
    Quen em đã hai năm, nhưng đây là lần đầu tiên anh và em đi chơi đấy nhỉ. Anh - vốn không thích những cô gái quá cá tính, còn em thì ngược lại cá tính và đầy bản lĩnh: đính hạt ở răng và xâu khuyên mũi. Đến cái xe, em cũng trang trí thật khác người, một màu hồng nhạt lãn mạn cùng tông với nhũng bộ quần áo em hay mặc.
    Anh - vốn không thích con gái làm nghề dịch vụ, họ sẵn sàng trao những nụ cười, những cái ôm xã giao hay những cuộc hẹn; em thì ngược lại, làm nghề phức tạp lúc nào cũng có đàn ông bên cạnh, tiếp thị rượu mà.
    Anh - vốn không thích những cô gái hút thuốc, mặc dù anh nghiện thuốc nặng, mỗi lần bên em anh luôn mỏi tay bật lửa châm thuốc cho em hút.
    Vì thế ngay ban đầu gặp em, anh đã nhắc lòng, phải tránh xa em, phải tạo khoảng cách, phải dứt khoát và rõ ràng trong mọi chuyện với em.
    Chia tay người yêu, anh sống thầm lặng; ít đi chơi, ít tán tỉnh, tránh xa những chỗ hay gợi nhớ kỷ niệm và một chút gì đó khái niệm trong lòng là : phải trả thù những gì anh nhận được từ những người con gái đa tình.
    Hơn một năm xa rời tình trường bạn bè anh gọi anh là phật, cứ lẳng lặng chơi game giải khuây, tự thưởng cho mình những thứ đáng lẽ ra nên chia sẻ với tình yêu ngọt ngào. Và rồi, thời gian ấy với anh thật là khoảng thời gian tồi tệ, anh biết mình vẫn khao khát được yêu, khao khát được bên cạnh người mình yêu những ngày lễ. Và những lúc cô đơn ấy, anh lại tìm đến những mối cũ....
    Gặp em, em bảo em có hai người yêu, đi bên em cả ngày, vẫn nắm tay, vẫn ôm eo, vẫn cười đùa nhưng chả phải người yêu em nhỉ. Nhưng rồi trong anh bất chợt hình thành một khối tình cảm mà anh không nghĩ anh đã dành nó cho em. Sự vui vẻ, sự thoải mái, tính khoáng đạt và những phục tùng vô điều kiện của em làm anh bắt đầu yêu trở lại. Nhưng anh không chắc gọi đúng được tên tình cảm ấy, vì em mà, người anh đã nghĩ sẽ tránh xa.
    Những chiều bên em lang thang giữa trời mưa, hai đứa nước mắt ngắn nước mắt dài, mũi thò lò vì lạnh. Chui vào quán cà phê, có hai đứa 1 phòng ngồi xem phim, em nhìn anh và cười : " Vào đây lại bị thịt luộc mất thôi ".
    Cả những buổi xem phim 3D, anh nhà quê giật mình phẩy tay khi nghĩ là rác bay vào mặt làm em cười nắc nẻ, hay những lúc em hồn nhiên níu cổ anh mà hôn thật ngọt ngào, anh không hiểu, tình cảm của chúng mình là gì vậy.
    [​IMG]
    Không lời nói yêu, không hay bên nhau, nhưng những lúc gần nhau " muốn nhảy bổ vào nhau" như em nói. Và giờ đây, anh không khái niệm được. Anh sợ, sợ phải yêu em, sợ đối phó với gia đình khi cả nhà anh không chấp nhận 1 người làm nghề như vậy, một cô gái có quá khứ như vậy và cả lối sống ngang tàng của em. Anh sợ, anh sợ tình cảm của mình sẽ dành cho em, sợ phải nghĩ tới những điều xa xôi mà hai chúng ta sẽ sắp phải trải qua. Cả tuần nay anh ko liên lạc, cả tuần nay mỗi lần đi chơi với người khác, anh không dám bật máy chỉ sợ nhận được tin em anh lại bỏ mặc người ta mà đi với em, tìm hạnh phúc. Anh vẫn đang kiếm tìm, tìm một nửa, đi chơi với nhiều người cùng lúc, tán tỉnh nhiều cô cùng lúc và âm thầm lựa chọn.
    Em biết không có người từng khuyên anh rằng :" yêu cũng như mua áo, lựa chọn cái áo hợp với mình để mua, đừng mua cái nào ko hợp, rồi mình sẽ để yên nó trong góc tủ thôi". Dường như anh đã tìm thấy nhưng còn ngại ngần không dám mặc bởi nó là chiếc áo cũ có nhiều vết hoen.

    [​IMG]
     
    Last edited: 4/3/12
    phonghpMU_0nline đã thích.
  7. Tên (biệt danh) của tôi là: Nguyễn Thiếu Huyền
    Nơi đang sống: Thái Nguyên
    Nhân vật: thieuhuyen

    Thơ tặng Mẹ

    Con đi biền biệt xa quê
    Lòng vẫn khắc khoải nhớ về chốn xưa
    Làng ta đang lúc giáp mùa
    Dáng Mẹ tần tảo, cơn mưa trắng trời
    Tháng năm rồi lại tháng mười
    Nắng vàng cho giọt mồ hôi thêm nồng
    Một đời lặn lội ruộng đồng
    Bữa cơm đạm bạc, dành lòng thương con
    Mẹ già ngày một héo hon
    Thời gian, mưa nắng đã mòn hai vai
    Trăm năm là mấy đêm dài
    Thương con, Mẹ vẫn thức đầy năm canh
    Con đi ra chốn thị thành
    Trái tim mang nặng ân tình, Mẹ ơi.

    * Bài này viết từ hồi SV, giờ đọc lại vẫn vẹn nguyên cảm xúc.
     
    phonghpMU_0nline đã thích.
  8. Tình mẹ thiêng liêng lắm

    Họ và tên: Trịnh Ngọc Hội
    Nơi sống: Nam Định
    Nhân Vật: GoldStar

    Tình mẹ thiêng liêng lắm

    [video=youtube;osce5QR-0uM]http://www.youtube.com/watch?v=osce5QR-0uM&feature=related[/video]


    Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
    Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
    Mà lòng yêu sống lạ lùng
    Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con


    - Mở đầu câu chuyện là những vần thơ về người mẹ của chúng ta. Cho đến bây giờ khi đã là một sinh viên đại học năm thứ 3 tôi mới hiểu hết sự tần tảo sớm hôm, sự khó nhọc vươn trải cuộc sống để no cho nhuẽng đưa con của mình. bây giờ nghĩ lại thật sự là rất hối hận khi đã làm cho mẹ khổ nhiều về mình.

    - Tôi lớn lên tại một vùng quê miên biển nơi chỉ có gió và cát, gia đình tôi không phải là khá giả gi nhưng cũng đủ sống. Khi tôi sinh ra đã sống trong sự đùm bọc, lo lắng và yêu thương của bố và nhất là mẹ tôi. Nhưng trái lại sự yêu thương lo lắng của mẹ tôi lại lại phụ tấm lòng của mẹ. Khi còn là một học sinh THPT tôi đã làm cho mẹ tôi khóc thầm mỗi đem.Tôi học hành thì không nói là giỏi nhưng cũng thuộc tốp trong lơp. Học hành là thế nhưng tôi cũng là một học sinh cá biệt của trường, với thành tích là một học sinh bị kỷ luật nhiều nhất trường lúc thì đánh nhau, lúc thì cãi thầy cô giáo, giáo viên trong trường. Với thành tích nầy tôi nhiều lần bị ban giám hiệu nhà trường mời phụ huynh học sinh. Mẹ tôi thường xuyên phải đến trường, mỗi lần mẹ đến trường là một lần mẹ lại khóc vì tôi, vì tôi mà mẹ tôi đã phải tần tảo sớm hôm, vừa kiếm tiêng cho con an học, vừa phải đến trường để nghe những lời trách móc từ ban giám hiệu về tôi. Mẹ tôi 4, 5h sáng dọn hàng ra bán, và tận 8,9h tôi thu hàng vào.
    [​IMG]
    Tôi đã không biết sự vất vả, lo nghĩ của mẹ. Những việc tôi gây ra mẹ không đánh đạp và chửa rủa tôi, mẹ chỉ nhẹ nhàng nói với tôi. Cũng vì mẹ không đánh đạp chửa rủa tôi càng ngầy càng sa đọa và gây nhiều chuyện hơn. Rồi một ngay tôi đã đánh một bạn cung trường và gia đình bạn ấy làm đơn kiện, do vì tôi đã có nhiều tiền án tại trường và với việc nay nưa tôi đã bị đình chỉ học 1 tháng. Khi mẹ tôi đi họp với ban giám hiệu trường về mẹ đã cáu gắt chửi tôi. Tôi đã thấy lòng tự trong của mình bị súc phạm và bỏ đi chơi. Mẹ tôi đã đi tim tôi rất nhiều ngày sau đó. Khi bỏ đi ra khỏi nhà tôi được một bạn nữ học cùng lớp với tôi tim và bạn ấy đã tâm sự nói chuyện với tôi, giải thích cho tôi hiểu ra những gì mẹ đã làm cho tôi. Bạn ấy đã giúp cho tôi hiểu ra rằng mẹ mình đã làm đúng mẹ chửi tôi là đúng và sức chịu đựng của một con người là có hạn. Mẹ đã chịu đựng tôi quá nhiều. Và khi sức chịu đựng của không nôi thì bùng phát mãnh liệt. Tôi đã hiểu ra điều đó. Tôi đã trở về nhà và xin lỗi mẹ, mẹ đã ôm tôi và lòng và khóc,
    [​IMG]
    Mẹ đã nói mẹ làm tất cả những điều đó để giúp cho con lên người, trở thành một người thành đạt, một người có ích trong gia đình cũng như trong cộng đồng xã hội. Mẹ đã tha thứ những lỗi lầm tôi gây ra. Mẹ đã đến trường để xin cho tôi được đi học tiếp. Cuối cùng tôi hoàn thành chương trình học cấp 3. Và giấy báo đỗ vào đại học đỗi với mẹ là phần quà tôi đã dành tặng mẹ.

    [video=youtube;XtC_fZKPb_0]http://www.youtube.com/watch?v=XtC_fZKPb_0&feature=related[/video]

    - Qua những gì đã sảy ra tôi mới hiểu hết câu nói "Lòng mẹ là vực sâu mà dưới đáy luôn có sự khoan dung"

    - Đến bây giở tôi vẫn thầm cảm ơn mẹ và cảm ơn người bạn nữ học cùng lớp đã giúp cho tôi suy nghĩ lại những gi mình đã làm, làm lại cuộc đời cũng như giúp cho tôi học tập để bây giờ trở thành một ngươi sinh viên đại học. Tôi chẳng biết nói gì hơn rằng con yêu mẹ nhiều nắm, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất trên đời, con thật may mắn khi được làm con của mẹ. và cũng cảm ơn người bạn nữ cùng lớp vơi mình.
    [video=youtube;JAiwJRVAHhE]http://www.youtube.com/watch?v=JAiwJRVAHhE&feature=related[/video]
    - Các bạn đọc và đừng chém nhé. hay cảm động về tình cảm của mẹ thì đừng làm cho mẹ buồn nhé. hãy làm cho mẹ không phải suy nghĩ, không phải khóc thầm mỗi đêm về mình nhé. Hãy làm cho mẹ vui lên. các bạn hãy tự đặt ra câu hỏi cho lòng của mình ?

    Mình là ai ???
    Mình cần gì ???.

    - Câu tra lời của mình là Mình đã trở thành một người con tốt của mẹ, một người cháu ngoan của ông bà, một người sau này co ích cho xã hội.

    - Mình cần phải học tập tốt, không lamg phu lòng mong mỏi của mọi người, cần giúp đỡ mẹ, cũng như gíp đỡ gia đình băng việc học tập và không pha phách nhé
    [video=youtube;5IFHKRNmpu0]http://www.youtube.com/watch?v=5IFHKRNmpu0[/video]
     
    Last edited: 5/3/12
    Thiên Thanh HiMU_0nline đã thích.
  9. đọc sao giống coppy ế cậu ơi :))
     
    Nhim_tb thích bài này.
  10. Họ tên : Trịnh Hữu Bình
    biệt danh : binhgatesmu
    nơi sống : tp biên hòa tỉnh đồng nai
    nhân vật : Dost sever SS6 MUHN

    MẸ KÍNH YÊU CỦA CON

    Mẹ ạ. trong thời gian này con đang bị gãy chân bó bột ngồi 1 chỗ con không biết làm gì cả.Trong đầu con bây giờ chỉ nghĩ đến sống làm sao đừng để mẹ rơi nước mắt vì con.con đã thấy mẹ rơi nước mắt vì con rất nhiều rồi , tuy con viết thế này con sẽ không đưa cho mẹ đọc nhưng con sẽ giữ kín trong tâm hồn con con viết chỉ là muốn viết thôi. để giết thời gian và suy nghĩ về người mẹ của con. con viết như một thói quen con vẫn làm khi con có cảm xúc những cảm xúc thật hiếm hoi con viết lên trang giấy . có người , thậm chí bạn bè con chúng nghĩ con yếu ớt, khùng điên, nhưng con không hiểu chúng nghĩ con như thế nào mà bảo con điên.con khùng ,có lẽ con cùng loài nhưng khác bản năng cách suy nghĩ với đám bạn con nên chúng coi con là khùng và điên . nhưng con vẫn được mẹ cho là đứa con mà mẹ yêu thương nhất . con không hiểu vì thực sự con chẳng bao giờ nói được những lời yêu thương với mẹ dù đi học về hay 1 ngày nào đó con thấy hạnh phúc khi có mẹ ở bên con, trong nhà hay ra đường con được cho là đứa nhanh mồm nhanh miệng nhất hay nói nhất xóm nhất nhà, nhưng con thấy mình chỉ toàn nói những chuyện tào lao tầm phào . con dường như chưa bao giờ nói với mẹ được những câu ngọt ngào nhất khéo con nói với bạn bè con dễ dàng hơn cả với mẹ những câu như thế.con buồn cười quá mẹ hầy .
    Trong mắt con hình ảnh người mẹ luôn là hình ảnh vĩ đại bất tử nhất . con muốn viết và chỉ viết không chỉ ngày dành cho riêng người mẹ nhưng con thấy khó thực sự con không thể viết nổi lên mấy dòng về mẹ . người ta nói viết đề tài về mẹ là 1 thứ cảm xúc vô bờ bến 1 chủ đề không bao giờ cạn kiệt có lẽ do họ tài nên họ dễ viết thành những câu thơ , câu chữ đầy xúc động về người mẹ ,con con chỉ là 1 đứa viết văn hệ số 2 đứng thứ 2 của lớp thôi. có lần con còn nhớ lúc con mới vào đầu năm cấp 3 may nhờ có mẹ mà con học vào lớp khối D , lúc mới vào lớp 10 bố bắt con học khối A sau này vào nam sinh sống và học tập sau khi ra trường có anh lo từ A đến Z , cuối năm cấp 2 con có mến 1 đứa con gái nhưng nó bảo con " xấu đui mà học dốt toẹt " con hứa với lòng mình lên cấp 3 xin vào học lớp nó cho nó thấy và hiểu thế nào là dốt toẹt ai dốt may nhờ có mẹ mà con đã vào và học được cho nó thấy . có lần con ra quán nét chơi game bố thấy được và chưởi con đòi đánh con lúc đó con thấy lòng mẹ như đang rỉ máu vì có 1 đứa con hư như con .lúc đó con thấy khuôn mặt mẹ rưng rưng nước mắt vì con mà bố chưởi luôn cả mẹ , nay con đã lớn khôn cũng hiểu thêm rồi mẹ ạ. mà con đang còn xanh và non lắm đang cần phải học nhiều điều trong cuộc sống này nữa.
    con vẫn tự nhận mình là tài giỏi mà cũng chỉ nói luyên thuyên ngoài lề , thế nên con chốt hạ là con không giỏi 1 cái gì cho nên thân ra hồn cả, con không giỏi nên con chưa để cho mẹ tự hào về con , con mờ nhạt nên mỗi lần so với các bà mẹ khác khi nhắc con họ thì là những vì sao tinh tú còn con chỉ là cỏ dại vớ vẫn dưới đất thôi. con không giỏi nên có lúc con chán với cuộc sống này , con sống trong mù mịt chẳng hay đâu sẽ là mục tiêu là con đường mình phải đi con sống nhưng chỉ dám nhận là mình đang tồn tại vì con thấy chẳng giống được sống gì mà con tự quyết bởi vì bố ta luôn quyết định thay cho con kể cả con kết bạn hay quyết định sẽ học gì . ở đâu.con thất vọng với chính bản thân mình , với con người từng nhận mình là mạnh mẽ là bản lĩnh thực ra con thiếu hết , mạnh mẽ gì con , bản lĩnh gì con,nếu con có những thứ đó chắc con sẽ không như thế này , con chỉ có những thứ đó ít thôi.Mẹ à hãy tha thứ cho con có lúc con nông nổi hơi hỗn với mẹ , con biết mẹ đau thế nào khi con cư xử với mẹ như vậy nhưng có lúc con cảm thấy thực sự với cuộc sống này , đồng tiền làm cho mẹ vất vả nuôi con , con không đủ mạnh để chống lại . để vươn lên con phải cố gắng học đôi lúc con mệt mỏi muốn từ chối cuộc sống hay chỉ tồn tại mà con vẫn tự nói với chính cuộc đời của mẹ đã mang con đến đây .
    trên báo chí , ngày ngày cập nhật thông tin ngôi sao này tự tử minh tinh kia uống thuốc đọc xong con chỉ biết thở dài ôi sao cuộc sống này ngắn thế . Đôi lúc con muốn và con xin lỗi mẹ vì con từng đã muốn từ chối cuộc sống mẹ ban. nhiều lúc con đóng cửa phòng ngồi khóc thút thít 1 mình chỉ lúc nào xóm trọ đi hết mẹ ạ.con khóc nhiều lắm không biết vì sao nữa . nhiều lúc con trách bố mẹ sao không cho con học luật ở hà nội hay sư phạm ngữ văn ở vinh. để rồi bắt con vào nam sống và học để dựa dẫm người khác . bây giờ con đã hiểu , con nhiều khi tự hỏi lòng mình mà không có câu trả lời . con vẫn ở đây trong vòng tay mẹ suốt hơn 20 năm qua con vẫn chỉ là đứa con bé bỏng của mẹ vẫn là mẹ chăm chút lo cho từng bữa cơm, mẹ vẫn luôn lo lắng cho con mọi thứ khiến nhiều khi con con thấy con vẫn còn bé nên con quyết định học và sau này cố gắng làm ra thật nhiều tiền bằng chính khả năng và cái đầu của con để sau này con sẽ đền đáp lại công ơn của mẹ suốt từ bé đến giờ . đối với con mẹ là người duy nhất là người không thể thay thế được lỡ mai mốt con có vợ và người yêu con cũng nói với vợ con rằng đừng để anh phải chọn 1 trong hai người nếu chọn thì anh sẽ chọn mẹ anh " vợ và người yêu anh có thể thay thế được nhưng mẹ anh thì không được mẹ anh là duy nhất ,'
    con không biết làm văn viết thơ con chỉ là 1 đứa ngồi 1 mình suy luận trầm tư và tài lẻ viết lách, nhưng đối với con mẹ là người vĩ đại nhất . viết thì tùy chỗ tùy lúc nhưng con muốn cho bạn bè và mọi người thấy được rằng con rất thương mẹ và bình ngày xưa khác bình ngày hôm nay.
    Bình ngày xưa là kẻ yếu đuối . sợ sệt ngài ngùng khi gặp con gái là kẻ đi học luôn bị ăn hiếp và kẻ được đám bạn bè cho là thần kinh khùng điên và là 1 đứa học sinh nhà nghèo , năm con học cấp 3 con có thích thầm 1 đứa con gái xóm thuận yên xã nghĩa hoàn huyện tân kỳ tỉnh nghệ an và cũng bị nó nói như thế này mẹ ạ " đũa mốc mà chòi mâm son . làm bạn gì với 1 kẻ điên rồ như con , " và cả 1 người thầy mà con coi như người anh trai của con m.r thế ấy vậy mà con mới biết đây là khinh con coi con ra gì đâu ấy vậy mà 3 năm con học cấp 3 con vẫn tôn trọng 1 mực . may nhờ bố mẹ ép con học vào trong nam và con cũng không ngờ bố mẹ lại có đất trong tp biên hòa trung tâm tp luôn và đã có nhà và đất lại có anh em trong này nữa lại cắt hộ khẩu cho con vào nam sống luôn . mẹ yên tâm 1 ngày nào đó không xa con sẽ chứng minh cho bạn bè con chúng nó thấy rằng bình điên khùng thế nào nghèo hèn thế nào , hiện tại con vẫn hơn chúng bạn hồi học cấp 3 khinh thường con , hiện giờ con cũng là sinh viên trường đại học bách khoa cũng là em của sếp ra trường con không phải lo việc làm hay thực tập ở đâu .tuy thời gian gần đây con cũng làm khổ bố mẹ nhiều về tiền bạc . con vẫn tự hào với đám bạn học cùng con rằng con học 1 lúc 2 trường . đã từng 1 thời gian con học 1 năm rưỡi trường kia con bỏ học con thi lại học vào trường khác . con lên đời sinh viên con không lo học con bỏ bê việc học cày game đến nỗi phải nhập viện 2 tháng ở viện Trưng Vương Q10 hcm .con tự hào với bố mẹ và bạn bè con rằng các tệ nạn bài bạc lô đề gái gú con không dây con chỉ nghiền game nhưng con cũng biết giới hạn sau khi nập viện . và con tự hào hơn rằng đó là những đám bạn khinh con nhà nghèo điên rồ hồi học cấp 3 ở quê .cái khóa học cấp 3 của con chưa đứa nào dám nhảy vào thị trường chứng khoán để chơi như con ,tuy nhà mình không giàu có bằng người ta nhưng con muốn cho bạn bè hiểu rằng cái tên Binhgates có tên tuổi co chỗ đứng trong xã hội .bây giờ con sẽ cố gắng lấy bằng kỹ sư CNTT xong con sẽ lấy nốt bằng cử nhân luật . con sẽ cố gắng lấy sức mạnh đồng tiền đè bất kỳ ai đã dám khinh con nghèo .sau khi con chơi Cổ phiếu con mới hiểu đồng tiền cũng có đẳng cấp và cấp độ của nó.Con trịnh hữu Bình xin hứa với người mẹ kính yêu của con . con sẽ cố gắng dùng cái đầu và sức mạnh đồng tiền . con hứa với người mẹ kinh yêu vĩ đại con rằng sẽ không dính vào tệ nạn xã hội !
     
    Thiên Thanh HiMU_0nline đã thích.
  11. landungdak

    landungdak Guest

    Tên tôi là: Nguyễn Văn Dũng
    Biệt danh: Không
    Nơi đang sống: huyện Ngọc Hồi - Tỉnh Kon Tum
    Nhân vật: materac ( MU HNSS6)

    Mẹ của con

    Bài viết tham gia dự thi này Dũng post vào đây như là lời tri ân gửi đến những ai đã, đang và sẽ làm Mẹ(chị em phụ nữ đó mà).

    Mẹ tôi

    Thứ Sáu, 06/01/2012 16:00
    Tối nay, con điện về nhà, mẹ đã khóc. Rồi không muốn để con nghe được những tiếng nấc của mình, mẹ vội cúp máy, nói con cứ yên tâm học hành, không phải lo lắng gì đâu

    Nhưng con yên tâm sao được, mẹ ơi!

    Con thương bố, thương mẹ nhiều lắm. Bố mẹ đã cơ cực cả một đời vì anh em chúng con, để chúng con thoát được kiếp nghèo khó đeo đẳng gia đình mình từ mấy đời nay. Mẹ vẫn nói mẹ tuổi Sửu, là số con trâu, nên suốt đời phải cực nhọc, mang lấy khổ vào thân. Ngày còn thơ dại, con đâu hiểu được nỗi lòng của mẹ. Chỉ khi lớn lên, con mới hiểu được rằng đó không chỉ là câu nói vui thường ngày của mẹ mà là cả một phận đời đã đeo đẳng mẹ từ bao năm nay.

    Nhớ ngày còn ông nội khắc nghiệt, đã bao lần mẹ muốn khóc cũng không được khóc. Người ta nói chỉ những giọt nước mắt của đàn ông mới chảy ngược vào trong nhưng mẹ vẫn phải nuốt nước mắt để nuôi anh em con khôn lớn.

    Nhiều đêm khuya, khi con đói ăn, quấy khóc, mẹ dỗ dành thế nào cũng không nín. Ông nội thức giấc, mắng mẹ: “Mày cố tình làm con khóc để cả nhà mất ngủ phải không?”. Những lúc đó, mẹ không dám thanh minh gì, chỉ một mực xin lỗi ông. Rồi mẹ lại ôm con vào lòng, cho con bú, để con quên đi cơn đói. Nhưng con vẫn khóc vì không có sữa. Mẹ khóc theo, nhưng không dám khóc to, sợ ông nội nghe được. Chỉ có những dòng nước mắt ấm nóng chảy xuống má con.
    Mẹ tôi vất vả cả đời. Ảnh minh họa
    Bị ông nội đánh mắng, đòi đuổi đi, vậy mà công việc của ông vẫn một mình mẹ âm thầm làm lụng, không nửa lời ca thán. Ruộng của ông, mẹ vẫn cấy, cuối mùa đủ thóc cho ông. Ông làm bất cứ việc gì, mẹ dù bận đến đâu cũng chạy lại: “Bố cứ nghỉ đi, để con làm cho”. Chẳng việc gì của ông mà không có bàn tay mẹ.

    Cho đến bây giờ, con vẫn không hiểu tại sao ông nội lại khắc nghiệt với mẹ, với gia đình mình đến vậy.

    Con biết đêm nay mẹ sẽ lại không ngủ. mẹ không được ôm con vào lòng như ngày trước nữa vì con của mẹ bây giờ đã lớn khôn, đã biết theo đuổi những chân trời mơ ước. Mẹ thương yêu của con! Mẹ hãy cứ tin vào anh em chúng con, những đứa con mà mẹ đã dành trọn cả cuộc đời để chăm bẵm, hy vọng. Chúng con sẽ bù đắp cho những buồn đau, tủi nhục mà mẹ đã đi qua và sẽ làm được điều mà bố mẹ mong mỏi cả một đời: Thoát khỏi kiếp nghèo!
    [​IMG]


    Ngọc hồi 05/03/212
     
    MU_0nlinechrome243 đã thích.
  12. MU_0nline

    MU_0nline <font color=DarkOrchid><b>๑۩۞۩๑_NữTặcHạSơn_๑۩۞۩๑</

    [Thông Báo]

    Xin Phép các bạn. Đến hết ngày 07/03/2012 tôi sẽ Khoá Topic này lại để BQT xét giải.
    Vì đây là những cảm xúc của các bạn nên rất khó cho việc xét giải. Nhưng một số bài viết Coppy trên mạng or lấy nguồn từ trên mạng nhiều sẽ được xem xét lại.
     
  13. Không biết bao giờ có kết quả :">:">
     
  14. yên tâm sẽ có giải đặc biệt
     
  15. Chắc ta được rồi >:)>:) mi giải khuyến khích >:)>:)
     
  16. Gia Bảo

    Gia Bảo <b>Long[̲̅ə̲̅٨̲̅٥̲̅٦̲̅]Hiền</b>

    Tôi tên là :Hoàng Hải Long.
    Sn:1984
    Nơi sống:Hà Nội
    Ac:sieuquay.s66



    lời văn hơi thô nhưng đó là cả suy nghỉ.các bạn chê thì chê khéo chút
     
    Last edited: 5/3/12
    phonghp, SNSDMU_0nline đã thích.
  17. 2 lão này trắng trợn quá đòi giải =))~
     
  18. Gần đến ngày 8/3 chưa nhể :-" :-"
     
  19. Lặng Im

    Lặng Im <b>—»I'll Protect You«—</b>

    Hay và ý nghĩa lắm cu :)
    Vô te cho rân ta :">
     
    Mr.Name thích bài này.
  20. bài viết của ta ma them đi coppy hả. ta là dân học văn ma.
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này