Anh nhớ lắm em ơi

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi minhzray, 29/12/11.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. minhzray

    minhzray Guest

    Bốn năm, anh ngồi nhìn lại quãng thời gian đã qua, nhớ lại ngày nào anh và em cùng ngồi bên nhau, giữa những cơn mưa chiều mùa hạ, giữa cái giá lạnh của mùa đông… và còn nhiều nữa những kỷ niệm chúng ta đã từng có. Anh cũng không nhớ hết những con đường chúng ta đi, hàng cây ghế đá nơi chúng ta từng hẹn hò.

    Em còn nhớ không? Con đường đó, hàng cây đó, những hàng ghế và, nơi mà anh và em vẫn thường nắm tay nhau đi, những bước đi thật chậm rãi, cùng chuyện trò, vui đùa… thật hồn nhiên, vui vẻ và hạnh phúc biết bao.

    Những ngày tháng qua dường như mọi vật vẫn không thay đổi đối với anh, vẫn con đường ấy với những hàng cây và những tia nắng còn đọng lại dưới hàng cây rực rỡ trong cái nắng ấm của mùa xuân sắp qua đi, mọi vật trong anh đều đầy đủ, nhưng trong tâm trí của anh, hình bóng em cứ đến rồi lại vụt đi và anh đã tự hiểu rằng em không còn bên cạnh anh như lúc xưa nữa. Có lẽ Thượng đế đã ban tặng anh những gì tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất thì người sẽ dần lấy lại những thứ ấy, ngay cả em - người đã đem lại cho anh biết được thế nào là sự quan tâm, chăm sóc, tình yêu thương…

    Chiều hôm nay lại thế, anh đã tìm đến nơi ấy trong một buổi chiều muộn, con đường, còn in hình bóng em. Anh đã chờ đợi cho đến khi màn đêm buông xuống, không còn một bóng người qua lại, phủ kín toàn bộ thành phố trong sự im ắng đáng sợ. Cuối cùng anh lại phải trở về trong nỗi buồn vô tận, anh mỉm cười và đã tự an ủi lòng mình: “Em vẫn mãi trong tâm trí anh và chúng mình sẽ vẫn mãi hạnh phúc”.

    Giờ đây, cuộc sống ngày càng đổi thay, trong cuộc sống không bao giờ đem đến trọn vẹn một cái gì đó hạnh phúc thật sự cho con người, liệu như thế có bất công? Anh và em gần cũng thật gần mà xa cũng thật là xa. Đã rất nhiều đêm, anh lặng lẽ chứng kiến con tim của mình thật sự đau nhói, nó như muốn vỡ tung ra khỏi lòng ngực của anh kèm theo hai hàng nước mắt chảy vô bờ để biến khỏi con người anh, biến khỏi cuộc sống này, để anh không còn bao giờ gặp điều này nữa. Đã lâu lắm rồi anh rất muốn và khao khát được tìm lại cảm giác ngày xưa, cái cảm giác cho đến tận bây giờ, anh vẫn chưa thể quên được.
     
  2. 4.năm đã qua.a đã làm cho nhiều thiếu nũ thành đàn bà.
     
  3. minhzray

    minhzray Guest

    vãi cả lò quá đấy.................:))
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này