Bác...

Thảo luận trong 'Tâm sự, tùy bút' bắt đầu bởi _latvat_, 2/1/10.

?

Các bạn thấy bài viết này như thế nào?

Poll closed 18/12/10.
  1. Rất hay

    8 vote(s)
    80.0%
  2. Cũng tạm được

    0 vote(s)
    0.0%
  3. Bình thường

    0 vote(s)
    0.0%
  4. Tồi

    2 vote(s)
    20.0%
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. _latvat_

    _latvat_ <font color=green><b>__BùiNgọcTuấn__</b></font>


    Bác... ... ...
    _________________

    "Tôi đã gặp bác với ánh mắt trìu mến và nụ cười thật rạng rỡ...."
    Quả là đau khổ cho những ai đang học lớp 12 như tôi. Năm học cuối cấp mọc lên bao áp lực, phải tích cực "Chạy đua" kiến thức chuẩn bị cho hai kì thi sắp tới: Tốt nghiệp-Đại học, hai kì thi quyết định cuộc đời của mỗi con người. Tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi, chán nản... và có lúc tôi thực sự muốn bỏ cuộc. Tôi đăng kí thi Đại học luật Hà Nội, là con trai nhưng lại quyết chí học khối C. Do vậy, nếu không có thời gian biểu khoa học sẽ rất dễ dẫn tới căng thẳng. Muốn học tốt khối C không chỉ cần sự chịu khó mà việc làm cho tinh thần thoải mái cũng thực sự quan trọng.
    Trong suốt hai tháng vừa qua, chiều chiều tôi lại đi dạo quanh công viên gần nhà. Không khí thật dễ chịu, cảnh vật mơ mộng với tiếng chim ca ríu rít, tôi cảm thấy cuộc sống thật êm đềm, nhẹ nhàng và dường như mọi áp lực trong học tập cũng tan biến hết. Địa điểm dừng chân của tôi thường là cái ghế đá đặt ở trung tâm công viên. Ngay phía đối diện là một khoảng trống rộng vì vậy nó đã biến thành khu vui chơi của đủ mọi lứa tuổi với nhiều môn thể thao thật hấp dẫn. Nhưng tôi không tham gia vào một môn thể thao nào cả, tôi cũng chẳng hứng thú để ý những người xung quanh, chỉ biết sống với thiên nhiên. Có lẽ, thế là đủ! Ngày qua ngày, vẫn cái công viên, vẫn cái ghế đá ấy, cảnh vật cũng không có nhiều đổi khác. Tôi vẫn thế, chỉ biết sống với thiên nhiên như một thú vui tao nhã. Cho đến một hôm...tôi chợt nhìn thấy bác....
    Tôi đã gặp bác với ánh mắt trìu mến và nụ cười thật rạng rỡ. Không phải cho ai khác mà chính là cho tôi. Nhưng tại sao lại là tôi nhỉ? Tôi và bác chưa hề gặp nhau bao giờ, chắc chắn đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy bác...một người xa lạ như bao người khác. Phải chăng giữa hai con người xa lạ đã thực sự trở nên gần gũi khi họ trao cho nhau những cử chỉ, hành động đầy yêu thương cho dù chỉ là một nụ cười, một ánh mắt thôi? Bác chơi đá cầu và chơi rất hay. Những đường cầu bay cao vút và luôn tìm đúng điểm rơi. Tôi chăm chú nhìn bác mà quên đi cái thú vui tao nhã riêng của mình. Bác thật ấn tượng với những pha xử lí cầu rất dẻo, đầy kinh nghiệm. Bác hơi gầy, người khá cao và có ánh mắt rất sáng, khuôn mặt lúc nào cũng hiện lên sự vui tươi kì lạ, thỉnh thoảng bác lại nhìn tôi và dành cho tôi một ánh mắt vô cùng đặc biệt. Tôi muốn đứng bật dậy và tham gia vào cuộc chơi, nhưng thật đáng tiếc vì tôi đã không làm thế... ...
    Ngày hôm sau, học xong tôi lại ra công viên nhưng không chần chừ như mọi khi. Nắng vẫn còn rớt trên những tàu lá non xanh mướt, trên những chiếc ghế đá, cảnh vật tĩnh lặng biết bao. Ngồi một mình tôi cảm thấy vô cùng hồi hộp. Có lẽ, tôi đang ngóng chờ một điều gì đó vô cùng ý nghĩa chăng? Mắt tôi rảo xung quanh, tôi cũng không hiểu mình đang cố tìm điều gì nữa? Và rồi, bác đã đến, mang theo nụ cười và ánh mắt ấy, mang theo làn gió mát, làm dịu đi tâm hồn đang nóng hổi của tôi. Lúc ấy, tôi mới chợt hiểu mình đang muốn gì. Bác gần gũi lắm, như người cha của mình vậy! Nhưng tôi vẫn không đủ can đảm bước vào cuộc mà chỉ ngồi cổ vũ cho bác thôi!
    Một ngày mới lại bắt đầu, tôi tự thề với lòng mình hôm nay phải trổ tài cho bác thấy. Cả một ngày học, tôi toàn suy nghĩ mông lung, thật khó hiểu. Buổi chiều, tôi lại ra công viên và đã nói với bác:
    _"Bác cho cháu đá thử nhé!"
    _"Đương nhiên rồi" Bác đáp lại. Thế rồi, tôi đã vào cuộc trong một niềm vui khôn tả. Tôi và bác rất hiểu ý nhau như đã được tập luyện từ trước. Những màn phối hợp rất đẹp mắt và những pha dứt điểm cực kì chính xác. Tôi cảm thấy thoải mái vô cùng. Ước gì những giây phút ấy cứ kéo dài mãi... ... Trời đã tối hẳn, ai cũng cảm thấy mệt mỏi nhưng đầy thú vị, mọi người chào nhau ra về, thật bất ngờ vì tôi và bác lại về cùng đường. Quãng đường tuy ngắn nhưng bác đã kể cho tôi rất nhiều chuyện: về gia đình, công việc,... Bác nói, bác có một cô con gái hơn tôi gần chục tuổi, trước kia cũng học cùng trường với tôi. Đặc biệt, khi còn học cấp III chị ấy cũng tham gia vào đội tuyển Quốc Gia môn Địa Lí và cũng được giải khuyến khích như tôi. Chị ấy học Đại Học luật Hà Nội lại học khoa luật kinh tế, đó cũng là ước mơ của tôi. Gìơ đây chị đã ra trường có công việc ổn định và đã lập gia đình...Thế đấy, tôi đã trở thành "một vận động viên đá cầu" và có một người bác tâm lí như vậy đấy! Bác như một người thầy, người cha, quan tâm chỉ bảo cho tôi như con mình vậy! Bác đã dạy tôi những bài học đầu tiên về cách sống, cách rèn luyện nhân đức. Bác dạy tôi phải sống có nghị lực và phải cố gắng đạt được ước mơ của mình. Và chính bác cũng là nguồn động viên, niềm khích lệ cho tôi. Bác đã mang lại cho tôi biết bao giây phút thoải mái! Chắc chắn tôi sẽ cố gắng học tập tốt để không phụ lòng mong mỏi của bác...
    Và rồi, chiều nào cũng vậy tôi lại ra công viên! Không phải để sống với thiên nhiên nữa! Nhưng là để sống trong những giây phút thoải mái thực sự-nơi ấy có bác "với ánh mắt trìu mến và nụ cười thật rạng rỡ".
    _Gà, K48-Chuyên Hà Nam_

     
    999KonZin, Levis_k49phamminhduc25 đã thích.
  2. phamminhduc25

    phamminhduc25 Cư Dân

    Mỗi người đều có những tâm sự riêng. Phát huy nhiều nhé. Đọc rất giống giọng văn trong 1001 truyện học đường trong báo TTT
     
  3. _latvat_

    _latvat_ <font color=green><b>__BùiNgọcTuấn__</b></font>

    Tớ đã từng viết báo cho TTT.
     
  4. bocdau500m

    bocdau500m Cư Dân

    Hoi? Thê' Gian Tinh la` gI`
     
  5. _latvat_

    _latvat_ <font color=green><b>__BùiNgọcTuấn__</b></font>

    Mà đôi lứa thề nguyền sống chết ( Lí M. Sầu)
     
  6. Lật Đật

    Lật Đật Cư Dân

    Ôi! Cũng hay đấy nhỉ! Được đó....
     
  7. Mày gặp anh hồi highschool thì giờ này mày thành tài rồi . =))
    Nhớ lại anh còn sợ .
    Anh học ở lớp A0 , mà quậy tung , chơi game , đi đêm ,race ...
    Anh đào tạo thằng em chắc sớm thành tài (TẬT THÌ ĐÚNG HƠN)
    Nhờ tình yêu với đưa anh quay đầu lại , và có ngày hôm nay
    YÊU cái cô Đầu tiên thế , tiếc rằng khi 2 đứa chia tay , cô đã vội lấy chồng
    Đến giờ anh vẫn không đủ tự tin để gọi điện hỏi thăm
    hic hic
     
  8. _latvat_

    _latvat_ <font color=green><b>__BùiNgọcTuấn__</b></font>

    Hic. Pó tay. Eo.. ước gì... Có phải thành tài rồi ko?
     
  9. 999KonZin

    999KonZin Guest

    có mà thành tái.................. anh kia đi học mới chỉ có thế thôi à.
    em đi học cấp 3 còn xuất ngày tụt quần lũ con trai lớp bên cạnh. đốt bàn ghế giáo viên.
    xì hơi xe máy của giáo viên này............... còn nhiều lắm
     
  10. _latvat_

    _latvat_ <font color=green><b>__BùiNgọcTuấn__</b></font>

    Ối! Tụi tôi thì: Chặt cây bàng trước của room của hiệu trưởng, đập bể 1 cái bồn cầu trong WC giáo viên. Đẩy con gái vào room vệ sinh lúc thầy giáo đang tè, tôi với ông thầy còn ôm nhau lăn xuống cầu thang may chỉ khâu có mấy mũi...
     
  11. thế với nó tụi này chơi mà chơi ngu . Chơi toàn để cho nhà trường thầy cô giáo biết , thì chỉ có hạ hạnh kiểm . Chơi thì ở bên ngoài , thầy cô có biết cung ko làm j được mình ...
    Chở ở trong trường làm j . NON VÀ XANH QUÁ
     
    _latvat_ thích bài này.
  12. _latvat_

    _latvat_ <font color=green><b>__BùiNgọcTuấn__</b></font>

    Chuẩn không cần chỉnh! =))
     
  13. 999KonZin

    999KonZin Guest

    giờ quay lại trường thầy cô giáo cũ vẫn còn thấy sợ.
     
  14. tuoi tre bon nay xanh va non qua .thoi cap 3 cua anh thi sat gai vo doi ,3 con choi voi nhau thi tan do ca 3 ,di choi voi chung no 1 ngay phai chia lam 3 ca .trong lop thi vo doi ,dot so dau bai vi thay giao dam ghi ten minh vao do ,con gai co giao chu nhiem xinh vai hang ,tan mai moi do cuoi cung phai nay lam vo hix .nho ngay xua co giao chu nhiem bao nghich nhu may co cho no nay .nuc tan do cong gai co giao roi chuan bi cuoi ,minh cheu co giao

    cho nao nay em the nhi? co giao tuc dien chi biet cuoi ma deo lam gi duoc .hix gio nghi lai minh dung la vo doi hoho
     
  15. ông này giống tôi vãi ....ái . mịa cua 3 con cùng 1 lúc , đưa đi chơi phải chia thành 3 khu vựa khác nhau , may chỉ có 1 con ở HN , chứ 3 còn đều là gái Hn thì tôi lộ tẩy . ha ha nghĩ lại vẫn còn sợ , đi trên đường toàn đội mũ , chia giờ , chi địa điểm . Cua gái ko thấy sướng mà thấy khổ dễ sợ :">
     
  16. KjssD3pZaj

    KjssD3pZaj Hiệp Sĩ

    ^:)^ em xin chào thua các pax. Bọn em hồi cấp 3 chỉ giám ném đá vào đầu thằng bảo vệ ném pháo vào phòng Ban Giám Hiệu. Trò cuối cùng là đạp cửa nhà vệ sinh nữ. Được cái lớp em đoàn kết nên chẳng thằng nào bị đưa lên Ban Giám Hiệu cả. Ah hồi cấp 3 cón 1 con pé lớp em vào nhà vệ sinh cắt tay tự tử vì tình nữa chứ =)) .
     
  17. tocbacvjp

    tocbacvjp Gà Vô Đối

    Thời oanh liệt nay còn đâu:D
     
  18. thê đã thằng nào dám đưng trên tầng 3 đổ cả thau nước giặt dẻ lau vào đầu thầy hiệu trưởng đứng dưới sân chưa
     
  19. 999KonZin

    999KonZin Guest

    kể ra mới thấy hồi cấp 3 nghịch thật. tôi còn bị hiệu trưởng tra tấn vì tội lớp trưởng bao che cho các bạn đốt bàn ghế. đánh nhau với bảo vệ, chửi nhau với Hiệu trưởng may bà già làm to. ko chác giờ này ko đc học đại học
     
  20. Tôi không bao giờ làm mấy trò như các anh em . Duy chỉ có 1 lần trong dịp 08/03 tôi tặng cho cả lũ con gái 1 cái bô mầu đỏ , đựng bỏng vàng , bọc đẹp . Mọi người thấy vui , cười lớn , hiệu trưởng đi qua , thế là tôi bị hạ 2 bậc hạnh kiểm . Đau vãi , làm ông bà già chửi te tua vì ông hiệu trưởng là bạn học cùng ông già
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này